ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 4 - Trang 390

Ngồi thấy mây biển bay.

Vượn hạc cùng quen cả.

Gió hoa cũng có tình.

Trước non phẩy phiến đá,

Mống nước phải suối reo.

Hiệp biện đại học sĩ Vinh quang tử là Đào Tấn cũng cho là người ẩn cư xử
thế. Đầu năm Hàm Nghi nhân cớ việc về nam, mượn tiếng tham thiền để
lánh mặt, có lên núi tìm cổ tích, nhân được một bộ tạng Pháp hoa kinh giải,
chính tay Sơn ông giải thích cộng 200 bản có lẻ cùng 7 cái ấn triện khắc
bằng ngọc thạch là: Bán sơn trung tự, Khai sơn dũng tuyền ông, Nhân hiệu
Sơn ông, Thạch trung kiến ngã, Tĩnh phương, Tịch tính và Thạch thất, rất
là cổ. Tấn lau chùi đưa cho sư ông (chùa này) cất giữ làm của quý báu.
(Đào Tấn) tức cảnh có đề một câu như sau:

Giai sĩ từ bi minh thị Phật,

Sơn ông danh tự bán nghi tiên.

Dịch:

Giai sĩ từ bi phải là Phật,

Sơn ông tên tuổi ngỡ là tiên.

Thành Thái năm thứ 7 (1879), bèn đem việc tâu lên, có tới tai Lương cung,
ban cho 70 lạng bạc, sai tỉnh thần trùng tu lại ngôi chùa ấy.

Giác Ngộ Hòa thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.