ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 151

-Bàn tử, tin tưởng ta, ta có thể ứng phó những chuyện này. Hơn nữa,

không phải còn có Tiểu Thiện ở bên cạnh ta đó sao?

Đỗ Sấu Sấu nhìn mèo con ngủ say trong ngực An Tranh:

-Tiểu Thiện thì có thể giúp gì được ngươi cơ chứ? Ngươi nghe ta, đừng

cậy mạnh, nếu không chúng ta cùng đi.

An Tranh nói:

-Không thể. Nếu chúng ta đã xác định mục tiêu là tu hành, vậy thì phải

cố gắng. Không phải ngươi rất ghét người của Trần gia và đao khách đó
sao. Kỳ thực ta biết ngươi ghét nhất chính là những kẻ ác của Huyễn Thế
Trường Cư. Điều mà ta muốn làm bây giờ, là khiến bọn chúng tự giết lẫn
nhau. Nếu như ta có năng lực, ta liền tự mình đi giết. Nhưng hiện tại ta
không có, chỉ có thể khiến bọn chúng tàn sát lẫn nhau.

-Trần gia bắt đầu coi trọng ta, mà các thế lực khác cũng chú ý tới ta, cho

nên khó tránh khỏi xung đột.

An Tranh cười cười:

-Bàn tử, chúng ta đều ghét đám kẻ ác, cho nên chúng ta không thể trở

thành người như bọn chúng. Ngươi nhớ kỹ, từ nay về sau mặc kệ chúng ta
lên voi hay xuống chó, thì dù bị ép tới đường cùng cũng không làm người
như bọn chúng.

Đỗ Sấu Sấu nói:

-An Tranh ngươi yên tâm, dù có chết ta cũng không thành người như bọn

chúng.

Hắn hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.