ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 180

Sen nói dối.

-“Thôi không sao, để tôi đi bắt cóc thằng nhỏ, đánh cho nó một trận,

kiểu gì nhà đó cũng xì tiền…”

Sự đời, ai chả biết nhà họ Hoàng thế lực, con trai nhà họ, đi đâu ít nhất

cũng có lái xe đi theo, lái xe lại còn thuộc hạng giỏi võ, người yêu mẹ Sen,
năng lực đâu mà đòi bắt cóc cậu chủ? Khổ nỗi, ai chả biết như thế, ngoại trừ
con bé ngốc.

Nó mếu máo.

-“Xin mà…xin hai người đừng làm gì cậu, con sẽ mang tiền về mà…”

-“Ai mà tin…”

-“Con nói thật mà, con thề!”

-“Được rồi, tạm tha cho mày…”

…..

Lấy hết sức can đảm, một buổi đi học về, Sen hỏi vay tiền đại thiếu gia.

-“Mày cần lắm thế làm gì?”

-“Em…em…mua…váy…”

Nhìn điệu bộ của con bé, Thế Hiển không nói gì, cậu đưa cho nó khoản

tiền nó cần. Cậu bắt đầu nghi vấn.

Tới lần thứ hai Sen xin tiền, đại thiếu gia hoàn toàn không yên tâm, cậu

có một linh cảm rất xấu. Con Sen, lần gần nhất nó hay xin tiền như thế này,
là hồi lớp 6, nó mang tiền cho mụ già xấu xa đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.