ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 189

ổn, Shaoyen cũng không phản ứng gì. Nhưng đáng ra ông nên đoán trước
được mọi chuyện sẽ không thể dễ dàng như vậy.

“Anh biết mọi chuyện là rất khó khăn với em.” - Ông Gaoliang đánh liều
mở lời.

“Thật sao? Em không chắc là anh hiểu đâu.” - Bà Shaoyen vừa nói vừa xức
chút nước hoa Lumière Noire lên cổ.

“Vậy chắc em cũng hiểu được rằng điều này cũng không hề dễ dàng với
Rachel…” - Gaoliang bắt đầu.

Shaoyen nhìn chằm chằm vào chồng mình qua gương trong vài giây, và rồi
bà đập chai nước hoa lên bàn. Gaoliang gần như nhảy ra khỏi chỗ ngồi của
mình vì sốc.

“Rachel, Rachel, cả tuần nay ông chỉ nhắc tới Rachel! Nhưng ông không bỏ
vào tai được một lời nào của tôi cả! Ông cũng không hề nghĩ tới cảm xúc
của tôi.” - Shaoyen giận dữ hét lên.

“Tất cả những điều anh đang làm đều là vì quan tâm tới cảm xúc của em.” -
Ông Bao nói, cố gắng giữ bình tĩnh.

Shaoyen trừng mắt nhìn chồng. “Gì! Nếu ông thực sự quan tâm thì sẽ
không bao giờ yêu cầu tôi ngồi đó và mỉm cười suốt bữa tối trong khi ông
diễu qua diễu lại cùng đứa con ngoài giá thú của mình quanh căn phòng với
tất cả gia đình và bạn bè chúng ta. Ông làm tôi mất mặt!”

Gaoliang cau mày trước lời lẽ của vợ, nhưng ông vẫn cố gắng để biện hộ.
“Anh chỉ mời có một vài họ hàng thân thiết – những người thực sự cần biết
về con bé.”

“Thậm chí, để cô ta gặp cả gia đình chúng ta – bố mẹ ông, cậu Koo, chị gái
ông và cả ông anh rể không hề biết giữ mồm – không chóng thì chày rồi cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.