ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 132

Nãy giờ quên mất còn có Phạm Văn Long đứng đó, Đức Hùng hơi xấu

hổ, vội tiến đến, cầm tay hắn kéo lại trước mặt cha hưng phấn nói:

- Dạ, đây là bạn học của con, hắn cũng được tiến vào Thánh viện, tên

Phạm Văn Long.

Lời vừa thốt ra khiến Văn Nghị và cả Hưng Chiến đứng kế bên kinh

nghi, bởi đảo mắt đã nhìn ra ngay cảnh giới tên nhóc kia mới chỉ Nhân vực
cấp 6, sao đủ thực lực vào Thánh viện. Tuy nhiên vốn già đời sảnh sỏi nên
nét nghi hoặc đó chỉ thoáng qua rồi tan biến, Văn Nghị nhìn Phạm Văn
Long cười nói:

- Nếu vậy cháu cứ coi đây như nhà của mình, tùy ý hành sự. À, phải

rồi, hai ngày nữa vào Thánh viện, hi vọng ở cháu sẽ chiếu cố đến thằng
nhóc này một chút.

Phạm Văn Long khiêm nhường đáp:

- Vâng, cháu xin ra mắt bác!

Đức Hùng hí hửng, định mở miệng khoe khoang việc Phạm Văn Long

sở hữu hai linh mạch hoàn mỹ và một linh mạch thượng phẩm cho cha
nghe. Nhìn điệu bộ đó, Phạm Văn Long vội nắm chặt cánh tay hắn, lắc đầu
ra hiệu.

Việc bản thân trở thành tâm điểm chú ý vốn không phải điều Phạm

Văn Long muốn, hơn nữa hắn cũng không phải dạng người thích khoe mẽ.
Đức Hùng thấy vậy thì chưng hửng, đành bỏ qua không đề cập đến nữa.

Võ Văn Nghị nhìn hai đứa trẻ khoát tay bảo:

- Hai đứa mau đi tắm rửa rồi trở lại dùng cơm, nhất định hôm nay ta sẽ

uống một trận thật thống khoái, phải không Hưng Chiến?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.