ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 142

Nàng bước đi nhẹ nhàng uyển chuyển, đưa ánh mắt nhìn về phía mọi

người, chạm đến đâu khiến người nào người nấy tâm thần điên đảo, lạc hết
hồn phách.

Phạm Đức Hùng sửng sốt, chẳng ngờ nơi lầu xanh như thế này lại có

thể xuất hiện một người con gái mỹ miều, thoát tục nhường ấy.

Một vài tên phía dưới vừa thấy nàng đảo mắt qua, hai con ngươi sáng

rực lên, nước miếng chảy ròng ròng.

Bỗng một kẻ bạo gan đứng lên, đưa ly rượu hướng về khán đài nói:

- Tại hạ Trần Hào, xin chúc Hồ cô nương một ly.

Hồ cô nương khẽ hé môi sen, mỉm cười không đáp.

Có người đi đầu hiển nhiên sẽ có kẻ tiếp theo, ai nấy đều đứng lên lớn

tiếng chúc tụng, như sợ bị kẻ khác giành mất phần hơn.

Đức Hùng cũng vội vàng lên tiếng báo danh tính, nhưng chỉ nhận

được cái gật đầu của mỹ nhân.

Tên thanh niên bàn bên cạnh, ngắm nhìn dung mạo phi phàm của Hồ

cô nương, hai mắt sáng rực, đẩy hai cô gái đang nhõng nhẽo bên cạnh ra,
lớn tiếng nói:

- Tại hạ là Ngô Mạnh Cường, xin ra mắt Hồ tiên tử. Lần đầu gặp gỡ,

xin tặng một vạn linh đồng tỏ chút lòng thành, mời Hồ tiên tử uống với ta
một chum rượu nhạt.

Hắn ngôn từ lưu loát, giọng nói ẩn chứa linh lực hùng hậu khiến ai nấy

thất sắc nhìn lên.

Một vạn linh đồng? Tên này ra tay cũng quá hào phóng rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.