ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 517

Một gã mặt mày tinh ranh, hướng về Trần Công Minh ton hót bảo:

- Hội trưởng! Kỳ này tương lai của toàn thể anh em Phục Minh phải

trông cậy vào người rồi.

Nghe mấy câu nịnh nọt của đám đàn em, Trần Công Minh sắc mặt

thản nhiên như thường, có điều trong lòng lâng lâng vui sướng khôn tả. Đôi
mắt tỏ vẻ lơ đễnh đảo qua những khu vực khác xem xét. Bất ngờ bắt gặp
một bóng lưng, trong con ngươi Trần Công Minh chợt toát lên vẻ âm hàn,
đôi môi khẽ nhếch lên.

- Hi vọng sẽ còn gặp lại ngươi…

Lúc này, Phạm Văn Long đang chăm chú nhìn về tòa tháp nằm giữa

trung tâm quảng trường.

Theo như hắn được biết, công trình này có tên Thông Thiên Tháp.

Đúng như tên gọi, tháp cao thông đến tận trời, vô cùng vô tận không thấy
đâu là đỉnh. Bên trong tòa tháp gồm có bảy tầng, mỗi tầng lại dẫn đến một
phiến không gian khác nhau. Tuy chưa rõ mức độ nguy hiểm ra sao nhưng
đứng trước quy mô tráng lệ của tòa tháp, Phạm Văn Long cũng phải âm
thầm khen ngợi.

Đang mải mê suy ngẫm, bất chợt sau lưng truyền tới những tiếng động

khe khẽ, sau đó có mùi hương thoảng tới, một bóng hình xinh đẹp lập tức
xuất hiện bên cạnh Phạm Văn Long, cất giọng nhỏ nhẹ:

- Tiểu đệ đệ, ngươi đang nhìn ngó cái gì đó? Không phải là vị học tỷ

xinh đẹp nào đấy chứ?

Nghe giọng nói, chưa cần quay sang nhìn Phạm Văn Long cũng đã

đoán biết được người vừa mới xuất hiện là ai rồi. Hắn hơi giật mình, trong
lòng bực bội không hiểu tại sao vị hiệu trưởng tinh quái này cứ quấn chặt
lấy mình? Thật là quá phiền toái!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.