ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 1628

Ba Lệ lẩm bẩm cái tên ấy, cô rời khỏi vòng tay của Diêu Nguyên, cứ

chăm chăm nhìn vào người đàn ông này, không có giây phút nào cô cảm
thấy tuyệt vọng như lúc này, cảm thấy trái tim như bị xé nát thành trăm
mảnh, cho dù là trước đây khi cha cô lựa chọn tự nguyện chết đi, bởi vì khi
đó cha cô đã bị ung thư thời kỳ cuối, cho dù không chết dưới tay Diêu
Nguyên, thì trong vài tháng nữa cũng sẽ chết bởi căn bệnh ung thư.

Nhưng trong khoảnh khắc này, chỉ một chữ đơn giản như vậy, đã

khiến cho một người vẫn luôn điềm tĩnh như Ba Lệ cảm thấy tâm trí rối
bời, trái tim cô giờ đây như thủy tinh mong manh dễ vỡ rơi xuống đất vỡ
vụn thành trăm mảnh, khóe mắt cô cay cay, muốn khóc nhưng khóc không
thành tiếng.

- Em không biết nên nói gì, Diêu Nguyên, em nhớ đến lúc chúng ta

gặp nhau, rất nhiều lần chúng ta tranh luận trên tàu Hi Vọng, còn có lần anh
trao em tiền thưởng 250 nhân loại tệ, lần em tự ý lên chiến trường anh vô
cùng nổi giận, lần chúng ta đi ngắm cảnh biển, em muốn sống bên anh mãi
mãi, em muốn có con với anh, em rất yêu anh, nhưng mà… nhưng mà…

- … Diêu Nguyên, em không phải vật thay thế “cô ấy”…

Sau khi nói xong những lời này, Ba Lệ liền xoay người đi ra ngoài,

trong khoảnh khắc đó, nước mắt cô tuôn trào, giống như từng hạt châu rơi,
từng hạt từng hạt vỡ vụn trên đất.

Diêu Nguyên mơ màng giơ tay lên, muốn bắt lấy điều gì, nhưng cuối

cùng cũng không giơ tay ra, thậm chí cũng không nói được một lời nào, chỉ
ngồi thẫn thờ trên ghế, trầm ngâm rất lâu rất lâu, cho đến khi Ba Lệ đã đi
khỏi căn phòng, anh mới lẩm bẩm:

- Không, em không phải vật thay thế cô ấy, không phải mà…

Đột nhiên không nói nên lời, phút chốc mọi thứ vỡ tan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.