ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 347

an toàn tự động cuộn trở về khoang, nhưng ở đầu dây thì…không hề có cái
gì cả!

-Mẹ kiếp, hắn thật sự muốn làm chúa cứu thế sao? Một tên ngốc như

vậy sao lại nói tin tưởng ta chứ!

Ánh mắt Morrison cũng đã đỏ ngầu, rống lớn một tiếng rồi nhanh

chóng quay về buồng lái.

-Trương Hằng, chuẩn bị điều khiển tàu, một hồi nữa thì lái tàu con

thoi bay lên!

Vừa lớn tiếng la hét, Morrison vừa cài một sợi dây an toàn khác vào

bên hông bộ đồ bảo hộ của hắn, sau đó nhìn ra ngoài, hơi thoáng chần chờ.

-Mẹ kiếp! Tin ta cái ***!

Morrison kêu to một tiếng rồi nhảy khỏi tàu con thoi…

-Ba mươi mốt giây, ba mươi giây…

Ở nơi khác, Diêu Nguyên cơ hồ nín thở len về trước. Hắn cũng không

biết mình rốt cuộc đã đi tới đâu, chỉ đột nhiên cảm thấy phía trước bỗng
nhiên có một vật gì cứng cứng chạm vào hắn. Vật cứng đó chỉ nhỏ bằng
một nửa quả cầu tảo thông thường, độ cứng của nó hoàn toàn bất đồng với
cơ thể mềm xốp của quả cầu tảo chủ.

Ngay lập tức trong lòng hắn chấn động, nhanh nhẹn rút hai ống tiêm ra

đồng thời cắm mạnh vào vật thể đó. Sau đó dùng sức đẩy ống tiêm, truyền
tất cả virus vào trong nó.

Lúc đó, hắn cảm giác được một nỗi sợ hãi, một nỗi sợ hãi rất thuần

khiết cứ như là ý thức của một đứa trẻ sơ sinh vậy. Khi tiêm xong thì cả
thân thể hắn cũng buông lỏng, cả người đổ sập xuống đè lên quả cầu chủ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.