ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 349

đến cùng… Như vậy…Ta đã có thể gặp em được chưa? Ta đã quá mệt mỏi
rồi…)

Không ai ngờ tới vào đúng lúc đó, một tiếng gió rít vang lên. Chỉ nghe

bộp một tiếng thì một vật cứng đã quật mạnh vào sau lưng Diêu Nguyên,
làm cho hắn suýt chút nữa thì bất tỉnh. Cùng lúc đó thì một đôi tay bỗng
túm lấy hắn từ phía sau, làm chậm lại tốc độ rơi xuống của hắn rồi sau đó
từ từ kéo hắn bay lên, hơn nữa tốc độ bay càng lúc càng nhanh

-Mẹ kiếp, có người liều mạng như ngài sao? Ngài đúng là siêu nhân a!

Một thanh âm khàn khàn truyền đến, Diêu Nguyên không cần quay lại

cũng biết đó là tiếng của Morrison, việc này quả thật khiến cho hắn ngơ
ngẩn không nói nên lời. Nói thật, hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới cuối
cùng mình lại được một siêu lừa đảo cứu sống. Nên biết rằng đây không
phải là việc chỉ giơ tay là có thể cứu người, mà là phải nhảy ra khỏi phi
thuyền mới có thể cứu hắn a, không nói trước việc có thể cứu được hay
không thì chỉ bằng lòng dũng cảm nhảy khỏi tàu con thoi thôi cũng đã phi
thường rồi, sợ rằng ngay cả bộ đội đặc nhiệm cũng không chắc chắn làm
được, nhưng ai mà lại ngờ rằng Morrison lại có thể làm được?

Bất quá hắn cũng không nói gì thêm, chẳng qua đánh giá về Morrison

trong lòng lại tăng lên mấy bậc. Hơn nữa đây là ơn cứu mạng, đại ân này
chỉ dùng lời thì không sao nói hết được, chỉ cần nhớ trong lòng là đủ rồi.
Huống chi giờ này bọn họ vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm, hệ thống phản
trọng lực trên tàu con thoi chỉ còn cầm cự được mười giây nữa thôi, có trời
mới biết trong khoảng thời gian ngắn ngủi này bọn họ có kịp trở về phi
thuyền Hi Vọng không?

-Ta muốn hỏi ngài một câu, tại sao ngài lại nói là tin tưởng ta? Ngài

không biết ta là một tên lừa gạt sao?

Morrison bỗng dưng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.