ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1366

“Có thể làm gì, mình đang dẫn con đi chơi ngày Chủ nhật, cậu cũng

dẫn con ra ngoài sao?” Hạ Diệu Diệu lấy áo của Cao Trạm Văn phủ lên
chân mình, điện thoại để bên tai, mắt nhìn ra xa

Không Đồng Đồng cho rằng để con riêng tương lai ở bên cạnh là cách

tốt nhất: “Đúng lúc có thể để tụi nhỏ chơi cùng nhau, đến đây đi.”

“Đến cái gì.” Khổng Đồng Đồng cụt hứng, ngã lên sofa nhà mình, vẻ

mặt bất lực không nói nên lời, đã bảo cuối tuần này cô sẽ cùng lão Thiệu
dẫn con đi chơi, bọn họ sắp ra khỏi cửa rồi, bà ngoại đột nhiên xuất hiện,
đón mất đứa trẻ từ trong tay cô và lão Thiệu đi: “Một mình tớ cô đơn lẻ loi
nhìn cả nhà cậu hạnh phúc à, tớ không thèm làm bóng đèn đâu.”

“Không phải cậu nói...”

“Đừng nhắc nữa.” Khổng Đồng Đồng buồn bã kể lại mọi chuyện lúc

sáng, đột nhiên cảm thấy mất tinh thần: “Cậu nói xem có phải bà ấy cố ý
không, bây giờ thấy anh Thiện đã có địa vị thì muốn con gái bà ấy tái hợp
với anh.” Giọng nói của Khổng Đồng Đồng đầy vẻ đau lòng: “Cậu nói xem
tớ có cần kiên trì nữa không.” Khổng Đồng Đồng ôm lấy gối dựa, cuộn
người trên sofa, trước đó vài phút vẫn còn ba người cười nói vui vẻ, bây
giờ chỉ còn mỗi một mình cô lẻ loi.

Hạ Diệu Diệu mỉm cười, Đồng Đồng ở bên cạnh anh Thiệu đã nhiều

năm, có phù hợp hay không không cần phải hỏi ý kiến người ngoài, cô ấy
ngoài miệng thì than vãn thế thôi, nhưng thật ra anh Thiệu chẳng làm gì để
cô ấy thất vọng, bằng không có một người bà ngoại đứng giữa làm loạn
như vậy, thì bọn họ đã sớm chia tay rồi: “Rửa mặt, đắp mặt nạ, tranh thủ
hưởng thụ cuộc sống một mình đi, bây giờ cuối tuần tớ muốn xem tivi cũng
phải hỏi xem con gái có muốn xem hay không đấy.” Khổng Đồng Đồng ôm
gối vào lòng: “Cậu đang ước được như tớ đúng không

Mấy hôm trước tớ có gặp Đào Thành Phong.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.