ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1516

vui vẻ rất nghiêm trọng, cô không muốn đặt cược.

“Anh có dự định gì?” Hạ Diệu Diệu cúi đầu dùng muỗng xả giận lên

pizza, không nhìn Hà Mộc An.

Hà Mộc An theo bản năng cúi đầu, biểu cảm lạnh nhạt, giống như tảng

băng ngàn năm, trong lòng lạnh đến mức đến cả nham thạch cũng có thể bị
đóng băng, trong đầu anh suy nghĩ phải dùng biện pháp nào khoa học nhất
để ứng phó với thái độ của Hạ Diệu Diệu, với lại có thể tiền trảm hậu tấu
đạt được kết quả tốt nhất, nhưng không kịp suy nghĩ xong đối sách thì đã
thốt lên trước: “Anh muốn Thượng Thượng sống cùng với anh một khoảng
thời gian.”

“Không được!” Hạ Diệu Diệu cảm giác được giọng của mình hơi lớn,

lập tức bình ổn tâm trạng, làm cho bản thân quay về tâm thái khi nãy, thử
nói đạo lý với anh ta: “Con bé còn nhỏ, đột nhiên rời khỏi môi trường sống
quen thuộc không tốt cho con bé, tôi không nói anh không tốt, chỉ là hiện
tại anh đối với con bé mà nói chỉ là người xa lạ.”

Hà Mộc An không lên tiếng, vì câu nói trước đó đã quả quyết áp chế

sự ngốc nghếch của chính mình, vậy mà anh còn dám thêm dầu vào lửa.

Lúc người ta tự mình nuôi con, chính là giống như người sắp chết đói

vừa nấu xong một bát cơm không thể nào để cho người khác ăn được, bên
B đương nhiên khẳng định trước công lao to lớn của bên A, sau đó sẽ dựa
theo lý trí từng chút từng chút một tiếp cận bến A, cuối cùng mới giải quyết
vấn đề một cách hợp logic.

Giống như nhà từ thiện phát cháo sau cơn thiên tai, không phải không

đồng tình với người bị hại, nhưng người tị nạn phải làm theo ý nguyện của
nhà từ thiện xếp hàng lĩnh cháo, không tham lam mới không bị ghét.

Mà lời nói ban nãy của anh rõ ràng là không hỏi mà tự lấy, tham lam

thành tính, ăn xong đập nồi, làm cho người đi thuê cảm thấy không vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.