ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 510

Hà An ngồi trên giường đọc tài liệu. “Ở đâu nhỉ? Rõ ràng em nhớ là

để ở đây, sao giờ không thấy đâu?” Hạ Diệu Diệu lục hòm đồ, lấy hết
những thứ bên trong ra: “Rốt cuộc thì anh có nhìn thấy không?” Nói rồi cô
lại tiếp tục lục tủ quần áo. Hạ Diệu Diệu lục lọi hồi lâu, cuối cùng cũng tìm
thấy bảo bối của cô dưới đáy tủ, cô nâng niu lấy túi bọc lại để vào túi hành
lý, rồi lại tiếp tục tìm, cô nhớ rằng còn một chiếc áo lông vũ màu đỏ:
“Chính là chiếc áo anh chọn cho em lúc mới vào đông.”

“Chiếc áo màu táo Tàu, anh có nhớ không, anh có nhìn thấy nó đâu

không?”

“Anh nói gì đi chứ, có nhìn thấy không?”

Ôi! Tìm thấy rồi, nhét vào thôi. Một lúc sau, Hạ Diệu Diệu ngồi xổm

dưới đất, do dự nhìn hai đối gang tay, một đôi màu lam nhạt, một đôi màu
xanh cổ ban, không biết nên đem đôi nào về nhà, không biết Tiểu Ngư
thích đối nào hơn: “An An, đội nào đẹp hơn?” Không biết! Hà An nhìn cô,
lạnh lùng rời mắt.

Xanh cô ban đi, cô không thích, cho Hạ Tiểu Ngư.

Ba phút sau, Hạ Diệu Diệu cầm trong tay hai đối gang tay khác, một

đôi có quả bóng trên mu bàn tay, một đôi có in họa tiết dân tộc cá tính: “An
An, đôi nào hợp với em hơn?” Hạ Diệu Diệu suy tư: “Em thấy có họa tiết
hơn, trưởng thành, vững vàng, không dễ lỗi thời, anh có thấy thế không?”
Anh có gì để nói, nói có ích gì không!? Hà An lạnh lùng. Hạ Diệu Diệu
thấy vậy, để hai đối gang tay xuống, qua ngồi cạnh, nắm lấy tay anh: “Được
rồi, đừng giận nữa, em biết anh muốn em ở lại với anh, em cũng muốn ở
bên anh nhiều hơn, em cứ nhìn anh là không muốn rời đi, ngoan, nhưng Tết
nhà em nhiều việc làm, cô Ba cô Bảy dì Tám, nhất định phải qua nhà em
khoe khoang khoác lác cho có tí cảm giác hơn người mới được. Em cũng
phải chuẩn bị đồ đón Tết, thông cảm cho em nhé, đừng giận nữa.” Hạ Diệu
Diệu vuốt ve khuôn mặt anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.