ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 714

nhìn anh: “Hai hôm trước em từng về nhà.” Hà An nghe vậy xoa mái tóc
mềm mại của cô, khó hiểu nhìn cô.

“Em từng về nhà đó.” Hạ Diệu Diệu bĩu môi.

Hà An mở to mắt nhìn.

Hạ Diệu Diệu nhìn vẻ mặt vẫn không hiểu của anh, tức giận nhắc:

“Hôm đó lúc mười giờ, trong nhà có một cô đang dọn dẹp phòng. Lúc nhìn
thấy em, cô ấy cũng không quan tâm, trầm mặt quay người bỏ đi, giống
như em là bệnh dịch vậy.”

Hà An vẻ mặt quỷ dị nhìn Hạ Diệu Diệu, trong mắt ngoại trừ sự

nghiêm khắc, yêu thương, bất lực ra còn xẹt qua một cảm xúc khác. Hạ
Diệu Diệu không diễn tả được đó là gì, nhưng cảm giác được Hà An lặng
người ra rồi, hoặc là... bị dọa đến ngày người rồi, đúng, chính là bị dọa đến
ngày người. Trong mắt anh thậm chí còn xẹt qua một sự bất lực, giống như
một đứa trẻ vội vàng giấu giếm cái gì đó.

Hạ Diệu Diệu nhìn dáng vẻ ngây ngốc của anh, đột nhiên cảm thấy

buồn cười. Cô đã nói mà, sao anh có thể cố ý làm vậy được chứ.

“Anh... anh...”

“Anh không biết dọn dẹp nhà cửa, anh thậm chí cũng không biết nấu

ăn, đồ ăn thỉnh thoảng em được ăn là do cô ấy làm đúng không?”

Hà An chột dạ nhìn Hạ Diệu Diệu, sau khi chắc chắn cô không giận

mới thở phào một hơi, chán nản nhìn qua chỗ khác.

Hạ Diệu Diệu nắm chặt chăn, mặc dù cô đã tha thứ cho anh, nhưng

thực ra cô vẫn có chút đau lòng: “Sao anh không nói với em, sợ em giận
à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.