ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 103

chuyên môn và tổ trưởng công đoàn. Không dìm nổi, nhưng chỉ được đề
nghị danh hiệu giáo viên dạy giỏi toàn thành phố có một năm, rồi bị lờ tịt.
Giấy giới thiệu cảm tình Đảng từ đơn vị bộ đội gửi về trường đã mười năm,
không một tiếng vang. Đến năm ngoái, cuộc cướp đoạt đã hoàn thành, trần
trụi Tự chỉ còn là ông giáo dạy văn cho một lớp cuối cấp - một việc chẳng
thể đừng. Tự bảo Kha: “Hết mà chưa hết! Kha ạ. Còn giá trị tự thân của
mình, kẻ nào tước đoạt được!”

Nhưng, số Tự còn may.

Hè năm ngoái, đột ngột ông hiệu trưởng già cảm mạo rồi mất. Cẩm được

sở gọi đi học một lớp quản lý ngắn hạn, rồi trở về nhậm chức hiệu trưởng.
Tình huống mới tạo ra cơ hội để cải thiện quan hệ giữa Tự và Cẩm. Chức
vụ đôi khi cũng làm người ta bớt hèn hạ đi. Huống hồ, chỉ vì cái chức vụ
này mà Cẩm sinh lòng ganh ghét, gây chuyện dìm dập Tự. Nay đạt được
rồi, một mặt hết lý do tị hiềm, mặt khác lại phải lo đến lợi ích toàn cục nên
Tự lại được trở lại dạy văn toàn khối lớp cuối cấp. Đôi khi, Tự còn được
Cẩm biểu dương khen ngợi. Tất nhiên cũng là hời hợt chiếu lệ thôi.

Còn thân thiết mời mọc về nhà chơi như hôm nay, họa hoằn có lần này

là một. Đấy, lại còn khoác tay Tự, gần như lôi đi. Cho đến khi, rẽ vào một
ngõ nhỏ đường đi lát đá tảng gập ghềnh, sợi xích xe nẩy tăng tăng. Cẩm
mới buông tay Tự, đặt cả hai tay lên ghi đông chiếc Pơ-giô, thận trọng giữ
chiếc xe cho nó lăn chầm chậm lại. Rồi quay lại nhìn Tự, tiếp tục sự sốt
sắng bị dứt đoạn:

- Này, Tự? Sao hồi này có vẻ xanh thế? Cái bệnh sốt rét từ hồi đi B về

đã tiệt nọc hẳn chưa?

- Nó cứ như ma, khi ẩn khi hiện.

- Thế là sau ba bốn năm dạy ở tỉnh L, thì cậu đi bộ đội nhỉ!

- Vâng, đi bộ đội tám năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.