ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 215

cuộc chơi; không theo được chí làm trai của Nguyễn Công Trứ thì tranh thủ
nỗi gót thi nhân, quan điền sứ, ở sự hưởng lạc trần tục.

Thuật tới đòi cha cuốn Larousse mượn của Tự lúc ông đang sống với

một mụ nạ dòng buôn sách. “Tao bán uống rượu rồi!”- ông đáp thản nhiên.
Thuật hỏi: “Có còn ai tệ hơn ba không?”. Ông đáp: “Có! Mày!”.

Chả lẽ ông là Á thánh thật vì ông đã tiên tri về sự phát triển nhân cách,

tài năng của Thuật? Sau khi không trúng tuyển kỳ thi nghiên cứu sinh lần
thứ hai, trên thực tế, chàng đã bắt đầu suy đốn. Lúc này cùng với các thói
xấu sổ lồng, trí thông minh tài xét đoán của chàng biến thành một kẻ ngông
ngạo, khinh bạc và độc địa.

Tuy vậy, chàng vẫn chưa phải là một đống phế thải. Chàng có vẻ liều

lĩnh, bất cần, nhưng bên trong chàng là nỗi xót xa ngấm ngầm. Có lẽ chỉ có
Tự hiểu tâm trạng chàng. Giữa chàng và Tự, kẻ lận đận khốn khổ trên
trường đời vạn dặm, còn một quan hệ cảm thông và trọng nể tài năng của
nhau.

o O o

Tự nghĩ, chắc là Thuật sẽ tìm đến với anh. Sau cơn chấn động tâm tư.

Thuật muốn có nơi nương tựa, giãi bày. Còn anh, lúc này có nhu cầu được
san sẻ.

Dự đoán của Tự là đúng.

Lúc đó ngả chiều. Phượng như những tảng than trong hầm lò. Ve rền rĩ

nhức óc. Mất điện lại bặt gió. Mồ hôi rịn ra, sền sệt, như mỡ chạt trên da.
Trời xanh lờ lờ. Không khí vây ép dồn nén, bí bức. Các giáo viên tay cầm
bút chấm bài, tay phành phạch cái quạt nan, quạt giấy, kêu than trách oán
ông trời, chỉ mong một cái gì đó quái lạ bất thần xịch đến, chuyển đổi hoàn
toàn khung cảnh tù hãm này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.