ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 228

hiện một biến động sâu xa trong đời sống Xuyến. Xuyến đang muốn mình
đẹp lên, trẻ ra, kể từ giọng nói. Giọng Xuyến nhí nhảnh, thanh trong:

- Này, các chú! Đều tay hộ chị.

- Chị cả cứ yên trí!

- Nhè nhẹ lay! Cái mặt kính... cẩn thận!

- Yên tâm, bà chị. Ai chứ người của anh Quỳnh em...

- Rõ lém cái chú này!

- Hị hị!

Tiếng cười tắt. Nổi lên tiếng thở è è. Tiếng bước chân dò dẫm thận

trọng. Rồi kịch một tiếng động gọn như một dấu chấm. Chiếc tủ li dài thượt
trên tay bốn gã trai ngộc nghệch, xù xì lọt qua khung cửa, xoay ngang,
chuyển dọc, loay hoay một hồi đã được đặt xuống, chễm chệ đứng giữa căn
buồng.

Gã traiứng ở đầu tủ, trụt mũ Lơvit trà vào mặt, nhe hàm răng sún:

- Gớm, dài rộng y sì cỗ hậu sự!

- Thỉ thui mồm cái chú này! Nào, cho nó sát vào tường nhé. Tay đặt

xuống đáy tất cả hộ chị, nào!

Xuyến lườm gã sún, giục cả bọn, nhưng vừa cúi xuống đã buông tay,

ngẩng lên, mặt son phấn tươi như hoa. Quỳnh xì xịt mặt rượu, cổ tay phải
ngoắc ví da, áo may ô trắng, quần soóc bò hoa ôm hai bắp vế rắn chắc, nâu
sẫm, bước vào buồng, liếc cái tủ và đưa mắt nhìn quanh, tự nhiên như chính
mình là chủ nhân căn buồng và cái đồ vật quý giá nọ:

- Hãy khoan, để xem kê ở đâu cho đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.