ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 237

- Ăn quà, ai mà chả thích.

- Hí hí...

Xuyến thò tay vào chiếc âu đồng. Những đồng tiền mát rượi tay Xuyến,

truyền về tim Xuyến những dòng điện đê mê.

o O o

Một trích đoạn văn học phong tục miêu tả sinh hoạt của đám các bà ký,

bà phán, cô giáo... nơi phố phủ, phố huyện tỉnh nhỏ mà Tự dã đọc trong các
văn phẩm viết trước cách mạng của các nhà văn trong Tự lực Văn đoàn?

Không! Đó chỉ là đôi ba nét đời thường ngày hôm nay mà Xuyến còn

chưa quen. Địa hạt này bề bộn, pha tạp mà Xuyến lại quá đơn so. Dẫu đã
tập tành, Xuyến cũng chưa vượt qua được cấp binh nhất ở mặt trận kinh
doanh trục lợi nhà nghề, gồm toàn những tay đàn chị tướng sĩ tượng sừng
sỏ này.

Xuyến vẫn còn bỡ ngõ lắm!

Tự thấy thương Xuyến hơn bao giờ. Tự không xa lạ với đời thường, anh

gần gụi với cái nghèo, cái khổ, điều oan nỗi ức, cảm thông với mỗi hơi thở,
mỗi nhịp tim, mỗi ước muốn nao nao trong ánh mắt người. Anh hiểu cái tục
lụy trong đời sống. Anh không phải là một kẻ cứng nhắc, đN tôn giá trị của
mình đến mức phủi tuột những giá trị khác. Giữ vững cá tính nhưng không
đặt hàng rào ngăn cách, đó là quy tắc của nghệ thuật sống chung mà anh đã
thực hiện với mọi người, trong đó có cả Xuyến. Ôi, Xuyến, người vợ của
anh! Người mà ngay khi ký tên vào mảnh giấy kết liên hai mảnh đời đơn
chiếc lại cùng nhau, anh đã hiểu cô, như hiểu chính bản thân anh, dẫu rằng
sau này những biến dạng của trạng thái tinh thần cô vẫn làm anh vô cùng
buồn phiền.

Với Xuyến, Tự không hề lý tưởng hóa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.