ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 266

Đặt ông già nằm xuống chiếc giường nhỏ. Tự cởi khuy áo cho ông. Anh

kinh hãi thấy mắt ông trợn ngược như một người nhìn thấy ma quỷ. Râu
xác xơ. Tóc lưa thưa, má hóp, lưỡng quyền gày. Diện mạo ông là diện mạo
một kẻ khổ đau cùng cực vào lúc linh hồn yếu đuối đang chập chờn bay đi.

Có tiếng điện thoại quay số rè rè ở bên trong.

Lát sau, Cẩm đứng trước Tự, hai bàn tay áo xắn cao, chống nạnh:

- Gọi được xe cấp cứu rồi! Năm phút nữa họ tới. Có lẽ ông già bị gió

độc. Hay là chiều nay quá chén ở đâu? Này, Tự, ông làm chứng cho tôi nhé!
Tôi không hề động chạm dù chỉ là một tí đến thân thể ông ấy nhé! Khổ, yếu
quá đấy mà! Ừ, đã yếu, mấy hôm nay lại liên miên công việc. Đến mình,
khỏe như voi còn ngây ngất nữa là. Cái thời tiết đến là... đểu giả!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.