ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 277

- Vậy thì thế này... mỗi chương một chỉ vàng.

- Ôi trời!

- Một quả khế một cục vàng. Kiến thức mà chị!

Người đàn ông đứng bật dậy, sừng sộ:

- Kiến thức là cái mẹ gì mà mắc thế. Thế thì vái cả nón ông. Mời ông đi

ngay cho!

- Này, ăn nói cho tử tế nhé.

- Mày là cái gì mà ông phải ăn nói tử tế.

Người đàn bà đẩy chồng ra, đập chân đành đạch:

- Ơ kìa cái ông này, cán bộ ngoại giao gì mà hổ mang hổ lửa thế. Chú Tự

ơi, chị xin lỗi chú. Thôi thì cái việc dạy các cháu học, ta bỏ đấy đã. Nói là
nói thế thôi, chứ hai cháu của chú lẽ nào chú tính giá cao như người ta. Gì
thì cũng phải rẻ hơn mấy giá chứ. Nhưng thôi, chị bàn với chú việc khác cơ.
Thế này, chú Tự ạ. Anh lại sắp đi Ba di. Ngặt cái, phờ răng anh không dư
dật như đôla, như mác. Nghe vợ Quỳnh nói, chú quen cô Trình khoèo hàng
xóm, có ngườiở nước ngoài vẫn hay gửi ngoại tệ về cho... Ơ kìa, chú Tự,
khoan hẵng đi nào! Kìa ông! Rót nước mời chú ấy đi. Chú Tự ơi, sao chú
lại bỏ đi thế, chú Tự... Chú Tự ơi...

o O o

- A. Chú tỉnh rồi!

- Chú Tự ơi.

Một giây tĩnh lặng chợt hiện ra giữa náo động bộn bề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.