ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 279

- Khổ! Còn nóng lắm! Cố mà ăn cho có hơi cốc thì mới đỡ mệt, chú Tự

ạ.

Có tiếng lửa bếp dầu bốc phần phật. Và lát sau, lục bục tiếng bong bóng

cháo nổi phập phồng.

- Cô Lụa ơi, cháu đập trứng vào bát nhé.

- Để cô làm cho.

Người phụ nữ định đứng dậy. Nhưng Tự đã quờ tay và lắc đầu ra hiệu

đừng làm vội. Cô bé tên là Quyên bước lại, đứng sau người phụ nữ

- Cháo cháu Quyên nó nấu ngon lắm, chú cố ăn một tí nhé!

- Cháu nấu bằng gạo quê cháu mang lên đấy, chú ạ.

- Chú ăn đi cho cháu nó mừng. Khổ! Không hiểu năm nay là năm gì mà

vận hạn nhiều thế. Trường thì nhỏ mà sau ông Thống là chú, hôm qua người
ta lại đưa thầy Thuật vào. Ông Thống tỉnh rồi, nhưng vẫn chưa nói được.
Hôm qua cháu Quyên nó hỏi: Bố có nhận ra con không, thì thấy ông lão gật
đầu.

- Chú Tự ạ, chú vào viện hôm trước thì hôm sau cháu nhận được điện,

cháu lên với bố cháu. Cháu không ngờ, thể là một lúc cháu được săn sóc cả
bố cháu và chú. Cháu bóc cam chú ăn nhé!

- Ừ, cháu bóc cam đi. Cô đi mua phích nước sôi để tí nữa pha sữa cho bố

cháu và chú Tự nhé.

Người phụ nữ đứng dậy, xách cái phích đi. Cô bé Quyên cầm quả cam,

ngồi vào chiếc ghế sát giường Tự. Thốt nhiên, Tự quay đi, chớp chớp mắt.
Anh cố giữ để khỏi phải khóc và khi cô bé nọ đưa tay sờ tấm khăn ướt trên
trán anh thì anh quờ tay nắm lấy cổ tay nó:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.