ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 289

thư đề tên đồng chí, tôi bàn với anh Cẩm là đưa ngay về nhà cho chị. Vì sợ
đồng chí còn nằm viện lâu, ngộ nhỡ có việc gì cần kíp thì sao! Cũng nghĩ
như là một sự bình thường. Nào ngờ hôm qua chị nhà lại gặp tôi và đồng
chí hiệu trưởng, khóc lóc, kêu rên rầm rĩ rằng bị đồng chí lừa lọc, bội
phản... và đưa lá thư này. Thành ra, họ buộc chúng tôi phải xem qua nội
dung lá thư.

Dương ngừng lời, sửa kính, chép miệng ái ngại, tiếp:

- Cũng tưởng là sẽ giúp đồng chí thanh minh, khuyên can chị ấy đừng lu

loa, xấu chàng hổ ai. Nhưng hóa ra không nổi. Thôi thì chuyện tình này nọ
dẫu sao nó cũng là sự trụy lạc của đạo đức, khỏi cần nói cũng rõ là tác hại
như thế nào. Đáng ngại hơn là những quan điểm, lý thuyết chính trị nêu
trong thư kia. Bên an ninh họ mà đọc lá thư này thì rồi không hiểu họ nghĩ
như thế nào! Bộ, Sở sẽ đánh giá ra sao? Liệu rồi còn có thể tiếp tục đứng
trên bục giảng dạy, làm gương sáng cho thế hệ trẻ? Với một trường tiên tiến
như trường ta, một người như vậy làm sao có thể chấp nhận làm giáo viên
được

Tự nằm im như hóa đá. Mồ hôi lạnh toát khắp mặt da cơ thể, như trạng

thái thoát dương, ra hết sinh khí ở người hấp hối. Anh không nghe thấy câu
gặng hỏi của Dương:

- Đồng chí Tự! Đồng chí vẫn nghe tôi nói đấy chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.