ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 300

Mong các đồng chí hiểu cho, tôi không hề có ý định nói xấu cá nhân

đồng chí bí thư của chúng ta. Chỉ huy con tàu, nếu không có được một năng
lực toàn diện thì dứt khoát phải là một con người duy lý. Tất cả chúng ta
đều có chung một gia tài duy nhất, đó là khoa học, là trí tuệ. Không được để
phí phạm. Phí phạm là có tội. Với tinh thần đó, tôi xin ứng cử chức vụ chỉ
huy con tàu. Tôi sẽ thực hiện lý thuyết trên đây của tôi, một khi nhận được
sự tín nhiệm của các đồng chí. Xin cảm ơn các đồng chí.”

Thầy Tự kính mến.

Cuộc bầu cử người chỉ huy con tàu chưa kết thúc. Cuộc tranh luận còn

đang tiếp diễn. Một tháng nữa mới tiến hành bỏ phiếu. Không chắc em đã
giành được thắng lợi. Tất nhiên em đã và còn sẽ “đăng đàn” nhiều lần nữa.
Người hoan nghênh em không ít. Nhưng, những mũi dùi đả kí cũng khá
nhiều. Định kích động ai? Định mỵ dân chắc! Thật là vô chính trị! Đặc sệt
quan điểm tư sản! Mất lập trường! Không, em không sợ. Cùng lắm thì em
cũng chỉ bị đối xử tệ như thầy và thầy đã vượt lên được thì em cũng sẽ noi
theo thầy.

Thôi, em miên man dài dòng quá rồi. Giờ em xin trở lại câu chuyện tình

yêu của thầy.

Thầy đi B. Bặt vô âm tín. Chúng em bảo nhau săn lùng tìm thầy. Vô

hiệu quả. Thằng Tuẫn đã vào ngành công an, mặc áo cảnh sát, đến nhà chị
Phượng khoe: đã làm giám thị, phạm nhân phải gọi là ông, xưng là con. Rồi
tin ông bí thư Lại đánh tiếng hỏi chị Phượng cho nó. Chúng em sống trong
mông lung.

Rồi đột ngột chị Phượng tìm đến em.

- Có thư của bạn Phiêu gửi cho mình.

Em vồ lấy lá thư. Thư Phiêu gửi cho chị Phượng kể lại cuộc gặp gỡ của

hai thầy trò, chuyên thầy bị thương ở Trường Sơn. Nhưng sao Phiêu lại gửi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.