ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 304

Lại cũng là dịp may trời sai quỷ khiến để Cẩm thực hiện trò ném đá giấu

tay, thanh toán một kẻ thù vô cùng nguy hiểm của y. Với Dương, lá thư là
một bằng chứng cực kỳ giá trị cho bản luận tội đã viết sẵn của ông. Tên
bạch vệ thế là đã lộ toẹt mặt - đúng như ông vẫn ngầm phán định - ông tài
thật như thần. Hai cái dục vọng thấp kém gặp một thói chuyên quyền tầm
thường. Cả ba chung sức khai thác một cơ hội, hợp lực chơi đòn hội chợ.
Tự làm sao mà không qụy!

Lá thư, sợi thòng lọng, quàng vào cổ Tự, cái ngõ cụt của đời anh.

Nhưng, lá thư cũng lại là liều thuốc trợ sức cho Tự. Thế là, trong cuộc sống,
anh đã nghe được một lời đồng vọng. Anh không cô đơn. Lòng anh, không
ngờ lại có cả dấu hiệu một buổi sáng đẹp trời.

Kha có biết những sự việc đã xảy ra và tâm trạng Tự lúc này? Có lẽ là

Lật manh chiếu rách, ngó xuống gầm giường kiểm tra một lần nữa, xem

Tự còn để quên gì không. Kha mới vòng hai tay ôm cả đống chăn màn,
đứng lên.

- He he... Hóa ra là gặp anh chàng nhà báo kiêm văn sĩ ở đây.

Nghe như tiếng Thuật. Kha vội đặt ôm chăn màn của Tự xuống giường,

quay lại. Thuật vừa từ ngoài cửa, lộp khộp đôi giày đá bóng buộc dây gai,
chạy tới, đập khe khẽ vào vai Kha:

- Này, bỏ nhau đi lúc này là không nên đâu nhé. Bộ ông định bán rẻ

thằng này cho Hítle, Pôn Pốt, Xômôsa, Chun Đô Hoan? Thôi, thôi, đừng
thế!

Kha xua xua hai hàn tay:

- Thuật này, mình...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.