ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 315

- Thịnh Long, bãi biển tuyệt đẹp. Năm ngoái mình đã đến đó, ở đó có

một viện điều dưỡng của quân đội. Cậu phải đi nghỉ. Mình sẽ dẫn cậu đi.
Tháng sáu là tháng nghỉ hè. Theo truyền thuyết Hy Lạp, tháng sáu là tháng
nữ thần Duy-mông ngự trị. Bà vợ Duy-pi-te này có nhiều tính xấu: như hiếu
thắng, đố kỵ, thù vặt. Nghỉ ngơi vào tháng sáu, người Hy Lạp muốn thoát ra
khỏi ảnh hưởng của những thói tật ấy. Thế nào chúng mình cũng cùng nhau
đi nghỉ nhé. Nhưng… phải nhất thiết là Thịnh Long, hở Tự?

Tự lấy từ trong bọc quần áo ra một phong thư, trở lại trạng thái hoàn

toàn tỉnh táo:

- Đọc đi! Kha. Có lẽ thế hệ sau sẽ khá hơn chúng ta.

Kha đón lá thư:

- Nhưng chúng ta cũng tạo được hình ảnh của mình. Hình ảnh những

nạn nhân. Hình ảnh những chú rể không có giấy hôn thú.

Kha kêu: “Một ý nghĩ tuyệt hay!” và giở lá thư.

Mười phút sau, Kha rời mắt khỏi lá thư, bàng hoàng

- Thật thú vị có một thế hệ đàn em như thế này! Chúng sẽ làm được

nhiều việc có ích đấy. Chúng sẽ rất đẹp.

Nhìn Tự, thấy Tự gật đầu. Kha mới ngồi xuống và bảo Tự ngồi theo.

Giọng Kha dò dè:

- Bây giờ cho chúng mình nói mấy suy nghĩ của mình nhé. Thế hệ chúng

mình đẹp một lối riêng, phảng phất cái vẻ đẹp của ông cha. Chú học trò của
cậu đã khơi lên một vấn đề lý thú đấy, Tự ạ. Phong vận kỳ oan khách tự cư.
Cái kiểu ngẫm nghĩ sự đời này là một ví dụ. Chua cay, tự nhạo và thúc thủ,
thở dài và cao ngao. Kẻ sĩ quân tử, nhà nho là thế đấy, Tự ơi. Chúng mình
có tí chút hình bóng nào chung với họ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.