ĐẮM ĐUỐI - Trang 101

gì cần thì hắn có thể đến đó gặp tôi.

Kim đồng hồ chỉ đúng bốn giờ rưỡi, khi tôi bước vào trụ sở của Biệt đội

hình sự. Cửa phòng làm việc của đại úy Parker để mở vì thế khi trông thấy
tôi ngang qua, ông lớn tiếng gọi tôi vào. Tôi dừng lại nơi ngưỡng cửa, tính
chào hỏi qua loa.

Đại úy Parker mỉm cười chế giễu:
“Sao, khỏe chứ Al? Hình như ông cảnh sát trưởng đang ôm một số trọng

án phải không?”

“Vâng, cứ lung tung cả! Tôi linh cảm rằng mọi việc sẽ được chuyển sang

cho đại úy giải quyết trong một ngày gần đây!”

Với vẻ chán ngán, ông ta đáp ngay:
“Tôi chẳng muốn nhận những công việc dang dở của bên anh một chút

nào! Bao giờ cũng thế, công việc không gỡ nổi là cứ chuyển sang đây! Anh
hãy nói cho ông Lavers biết rằng nếu giải quyết không nổi những vụ án đó
thì cứ việc xếp hồ sơ lại…”

“Vâng, tôi sẽ nói cho ông Lavers, nhưng theo tôi biết thì ông sẽ không

nghe đâu… Ông cảnh sát trưởng là người say mê thi hành công lý và hơn
nữa, bây giờ cũng sắp đến mùa tranh cử….”

“Al ạ! Tôi nghĩ anh nên trở lại làm việc với tụi tôi đi, như thế sẽ ổn định

hơn.”

“Nhưng đại úy có hứa hẹn một cái gì hấp dẫn không? Thanh tra Martin đã

chịu thay đổi trợ lý chưa?”

Parker lắc đầu, chán ngán:
“Chưa. Ông ấy vẫn giữ đám người cũ.”
Tôi mỉm cười thích thú:
“Như thế thì thà tôi tiếp tục làm trợ lý cho ông cảnh sát trưởng còn hơn.

Vấn đề của tôi bây giờ là liệu xếp của tôi có bất thần đổi ý và thay đổi trợ lý
hay không.”

Nói xong, tôi chào đại úy Parker rồi đi dọc theo hành lang để đến gặp

chuyên viên vũ khí và đạn dược.

Vừa trông thấy tôi, Ray Morris đã thân tình thốt lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.