ĐẮM ĐUỐI - Trang 24

III

P

énélope Calthorpe ngụ tại Starlight Hotel. Tôi bước vào phòng tiếp tân để

hỏi số phòng của nàng. Hẳn nhiên một người giàu có như cô ta thì không
mướn một căn phòng mà là cả một căn hộ với nhiều phòng liền nhau.

Nhân viên tiếp tân trả lời tôi bằng một giọng dứt khoát:
“Thưa trung úy, tôi rất tiếc nhưng cô Calthorpe đã dặn là không tiếp ai cả.

Cô đã nói rõ là không muốn bị ai quấy rầy; cô không muốn gặp ai và cũng
không muốn trả lời điện thoại cho bất cứ ai. Cô muốn được nghỉ ngơi.”

Tôi nói, không chút nao núng:
“Mỗi con tim đều có chuyện riêng tư cũng như mỗi cuộc đời đều có

những tội lỗi của nó. Còn anh, anh vẫn dứt khoát như thế à?”

Bằng một giọng cương quyết hơn, gã nhân viên tiếp tân nhắc lại:
“Rất tiếc, nhưng tôi buộc lòng phải tuân theo lời dặn của khách.”
“Được, thế thì anh hãy giữ vững lập trường đi.”
Gã bắt đầu một điệp khúc can gián gì đó nhưng nói không ra lời nên tôi

nghe gã rúc lên như một con gà Tây và thế là chuông điện thoại reo lên, đưa
gã thoát khỏi một tình huống khó xử. Tôi thấy gã nhấc máy với một vẻ nhẹ
nhõm cực kỳ và thế là tôi rời quầy tiếp tân để bước vào thang máy và lên
đến tầng thứ mười. Tôi gõ nhẹ ba tiếng vào cửa căn hộ rồi chờ một lúc, thấy
không kết quả, tôi nắm hai tay lại và dộng ình ình cùng lúc với tiếng đạp
chân phụ họa.

Khi tôi tính chuyển sang một nhịp điệu nhanh và điên loạn hơn thì cánh

cửa đột ngột mở ra và Pénélope Calthorpe xuất hiện nơi ngưỡng cửa, miệng
há hốc:

“Trời! Tôi tưởng là nhà cháy rồi chứ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.