ĐẮM ĐUỐI - Trang 60

nữa thì con ngựa vẫn cứ đứng đó im lìm. Cuối cùng, một nhân viên của khu
du lịch phải chạy đến và kéo con ngựa lì lợm đi nơi khác.

Ra khỏi nông trang khoảng năm cây số, tôi trông thấy ngã rẽ đường như

lời của gã nhân viên tiếp tân. Tôi cho xe chạy theo con đường đất chữ chi
này và cứ thế khi tôi vượt qua khoảng mười cây số thì tôi bỗng sững sờ nghĩ
rằng phải chăng tay này đã chơi khăm mình. Con đường đất cứ quanh co
như thế và kéo dài mãi, dài mãi… Và rồi sau một khúc quanh, tôi mới biết
rằng gã ta đã chỉ đúng chỗ.

Con đường không có điểm kết thúc nhưng xem chừng nó bỗng tan loãng

trên hoang địa, thế thôi! Trước mắt tôi giờ chỉ còn là vùng đất lổn nhổn đá,
xương rồng và những đống sụt lở khổng lồ. Tôi dựng chiếc Austin Healey
bên cạnh chiếc du lịch màu nâu, và xuống xe để quan sát rõ hơn.

Hẻm vực chạy dọc theo hai vách núi sừng sững và hắt ra một thứ hơi

nóng của hỏa lò. Đến đây tôi mới thấy là gã nhân viên tiếp tân đã không dối
gạt tôi một điều gì: quả đúng là nóng bốn mươi độ và không hề có một bóng
râm nào.

Tôi cố mở cửa chiếc du lịch nhưng nó đã được khóa chặt. Nhìn vào bên

trong, tôi thấy có một cái giá đựng đầy súng - đúng là một kho vũ khí lưu
động. Tôi biết chắc đây là xe của Jonathan Blake bởi ngoài hắn ra thì ai có
đủ đam mê săn bắn để mà dấn thân trong cái hỏa lò này chứ? Nhưng rồi khi
dõi mắt nhìn vào hẻm vực sâu hun hút phía trước, tôi buộc lòng phải thốt lên
nho nhỏ, “Thế thì hắn ta đâu rồi?”

Nếu còn chờ thêm ít phút nữa dưới cái mặt trời chói chang này thì chắc

tôi sẽ ngã gục và sau đó, khi tìm được xác tôi, hẳn người ta sẽ nghĩ rằng tôi
là một thằng mọi đen nào đó…

Tôi châm một điếu thuốc và thầm nghĩ liệu mình có cần phải hét lớn để

gọi Blake ra hay không. Thế rồi, bỗng chốc có tiếng súng trường khô khốc
xé tan bầu không khí nóng bỏng và tĩnh mịch này. Tiếng súng phát ra từ hẻm
vực phía trước mặt tôi và tôi tiến về phía đó.

Di chuyển trên sỏi đá càng lúc càng khó khăn, nhất là sau khi tôi đã vượt

qua được một đoạn dài khoảng hai trăm thước. Tôi tưởng chừng như mình
không còn bước đi nữa mà bì bõm lội trong cái chói chang nóng bỏng. Mồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.