ĐẮM ĐUỐI - Trang 87

“Cô Thelma ạ, tôi xin báo cho cô biết là tố giác người mà không nắm

vững chứng cứ là phạm tội vu khống đấy. Ngược lại, nếu cố nắm chắc
chứng cứ phạm tội của kẻ khác mà giấu diếm không khai báo thì cũng là
một tội trạng. Vì vậy, nếu biết điều gì liên quan trực tiếp đến cái chết của
chồng cô thì tôi yêu cầu cô hãy cho tôi biết. Nếu không….”

“Ồ, được thôi!” Nàng nói với giọng chế giễu. “Nhưng trung úy phải chờ

tôi hơi lâu đấy! Cái lối dọa dẫm đó của trung úy chỉ hữu ích cách đây
khoảng vài ba chục năm. Nhưng tiếc thay từ khi có truyền hình thì chúng tôi
quá rõ. Trung úy thử nghĩ xem, có ít nhất sáu hệ thống truyền hình phát đi
mỗi tuần ba lần những cuốn phim hình sự. Bây giờ chúng tôi biết quá rõ lối
điều tra của cảnh sát và trung úy không thể nhát ma tôi được nữa… Trung
úy biết rõ mà, ngay cả đụng nhẹ đến tôi thôi cũng không được nữa huống
chi!”

Polnik lầu nhầu nói với nàng:
“Riêng tôi, tôi không nghĩ như vậy đâu!”
Tôi tảng lờ như không nghe viên trung sĩ và hỏi Thelma:
“Cô có tính ở lại Pin City này lâu không?”
Nàng nhìn thẳng vào tôi và nhún vai:
“Đó là chuyện của riêng tôi!”
Tôi dịu dàng khuyên nàng:
“Nếu là cô thì tôi sẽ không nấn ná ở đây lâu, trong trường hợp mà cô thật

sự biết một điều gì đó.”

Thelma hất hàm:
“Ông định đe dọa tôi gì nữa đây?”
“Tôi không đe dọa cô. Tôi chỉ muốn nói rằng nếu cô biết một điều gì đó

có liên quan đến cái chết của Davis thì như thế cô có nguy cơ bị ám hại.
Người ta sẽ không để yên cô đâu. Cô phải biết là hiểm nguy đang đe dọa cô
chứ? Davis bị kết thúc một cách tồi tệ, anh ta…”

Nàng vững tin:
“Tôi không sợ đâu. Tôi đâu có ngu ngốc như hắn!”
“À! Cô không ngu ngốc?” Polnik thốt lên.
Thelma trừng mắt nhìn y một lúc trước khi quay lại tôi và hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.