ĐẮM ĐUỐI - Trang 91

Rồi quay sang Pénélope, tôi nói:
“Cô có biết là Thelma Davis hiện có mặt ở Pin City chứ?”
Nàng lắc đầu:
“Không.”
“Thế thì bây giờ cô đã biết rồi đấy. Tôi vừa gặp Thelma xong .. Thelma

xem chừng không mấy ưa thích cô!”

“Tôi lạ gì chuyện đó” Pénélope nói. “Nếu tôi không lầm thì cô ấy là người

ưa đeo đuổi những chuyện hiềm thù và có lối xử sự như ta đây là bà chủ.”

“Ồ, đó chỉ là một quan điểm … Thelma cho rằng nàng biết một chuyện có

thể làm cho gia đình Calthorpe điên đảo, đặc biệt là cô.”

Pénélope đứng dậy. Nàng nhìn thẳng vào tôi rồi đưa mắt nhìn Blake và lại

nhìn tôi.

Nàng nói với vẻ không tin:
“Như thế nghĩa là sao?”
“Tôi hy vọng được cô cho biết về điều đó … Chẳng hay cô nghĩ sao?”
Pénélope lắc đầu:
“Thưa trung úy, tôi chẳng hiểu gì cả.”
Blake nói xen vào:
“Đó chỉ là một lời đe dọa trống không. Chỉ thế thôi. Một lời đe dọa mà

người ta tuôn ra khi quá hoảng hốt hay tức giận. Với loại đàn bà gàn dở như
Thelma thì tôi không lạ gì. Nếu ở cương vị của trung úy thì tôi không lưu
tâm đến điều đó.”

“Cảm ơn ngài Blake! Nếu ngài muốn giải thích cho tôi về các loài thú của

Phi Châu thì tôi có thể nghe theo, chứ nghe ngài giải thích như thế về
Thelma thì tôi không dám đâu!”

Blake đỏ mặt, lầu nhầu:
“Tôi chỉ muốn góp ý với trung úy thôi.”
“Tôi biết chứ, nhưng đó cũng chính là sự phiền muộn! Blake ạ, tốt hơn

anh nên chú tâm vào chuyện săn bắt và mấy khẩu súng săn của anh đi. May
thay, một ngày nào đó, anh sẽ nổ súng vào đầu cho yên một kiếp người!”

Bằng bước chân chậm rãi nhưng dứt khoát, Blake bước về phía quầy

rượu, cầm lấy cái bình hoa bằng pha lê và ném mạnh về cuối phòng. Bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.