ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 109

Tracy nhìn cậu ta. “Cậu có biết mối quan hệ tình cảm nào của cô ấy

không?”

Nikhil lắc đầu.
“Có ai trong các vị biết về bất cứ mối quan hệ tình cảm nào của Kavita

trước đây không?”

Pranav và Himani cũng lắc đầu. “Kavita chưa bao giờ kể cho chúng tôi

về bất cứ ai cả.” Pranav nói.

Tracy suy luận rằng hẳn là cô ấy không muốn kể, một người xinh đẹp tự

nhiên như Kavita thì thiếu gì đối tượng theo đuổi chứ. Cô ấy cũng không
đời nào dẫn các chàng trai về nhà gặp cha mẹ mình khi mà cô ấy từ lâu đã
không nói chuyện với họ. “Vậy lần cuối ông bà nói chuyện với con gái
mình là khi nào?” Tracy lại hỏi.

“Vài tháng trước.” Himani nói. Một lần nữa, giọng bà ta không có vẻ gì

là hốt hoảng hay lo lắng.

“Chúng tôi đã hy vọng đây chỉ là giai đoạn nổi loạn tạm thời của

Kavita… giống như tất cả những người trẻ tuổi khác đã trải qua.” Pranav cố
gắng giải thích. “Chúng tôi đã hy vọng con bé chỉ đang muốn chứng tỏ
rằng bản thân có thể sống tự lập, và chẳng bao lâu nữa sẽ trở về nhà.”

“Và chấp nhận để bà tìm cho cô ấy một tấm chồng?” Tracy hỏi Himani.
Bà ta có vẻ coi câu hỏi này là một sự thách thức. Đôi mắt bà ta sáng rực

lên. “Một cuộc hôn nhân kiểu Ấn Độ chuẩn mực, do cha mẹ sắp đặt, sẽ
được thần Ganesh và thần Krishna ban phúc. Cô có thể không hiểu được lối
sống của chúng tôi, điều tra viên ạ.”

“Tôi đang cố hiểu đây.” Tracy nói.
Himani tiếp tục: “Người Mỹ tin rằng một cô gái trẻ phải yêu đương rồi

mới kết hôn, nhưng hãy nhìn vào tỷ lệ ly hôn của các cô mà xem.” Bà ta
ngừng lại như để nhấn mạnh sự thật ấy. “Chúng tôi chỉ muốn điều tốt nhất
cho Kavita.”

Nếu Pranav có phật ý trước lời ám chỉ rằng vợ ông ta không yêu ông ta

khi họ lấy nhau thì ngoài mặt ông ta cũng không có biểu hiệu gì. Thực ra,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.