ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 154

đồn nào trong số đó là đúng cả, ngoại trừ việc anh ta là một thiên tài máy
tính.

“Andrei.” Tracy nói, đi tới bàn làm việc của anh ta. “Mọi chuyện thế

nào?”

Vilkotski quay sang cô và nhún vai. Anh ta trông hơi giống một đan sĩ,

với cái đầu hói nhưng có một mảng tóc vòng quanh phía sau đầu. “Không
quá tệ.” Anh ta nói “câu điệp khúc” quen thuộc. “Để tôi đoán nhé! Cô đến
để dẫn tôi đi ăn trưa và cuối cùng là cầu hôn tôi.” Giọng anh ta vẫn còn
nặng.

Tracy tựa vào một góc bàn của anh ta. “Vợ anh sẽ nghĩ thế nào về

chuyện đó hả Andrei?”

Vilkotski nhăn mặt ra chiều cân nhắc xem vợ anh ta có thể nghĩ gì. Rồi

anh ta nói: “Có lẽ cô ấy sẽ bảo tôi mang theo đống quần áo bẩn chưa giặt
và nói rằng đó là một cuộc đổi chác công bằng.”

Tracy cười và ngồi xuống. “Theo tôi biết thì anh đã mở được cái máy

tính mà tôi gửi anh sáng nay.”

Vilkotski nhìn cô qua mép trên của cặp kính nửa tròng như thể ngạc

nhiên. “Đó có phải là cái máy tính mà Katie Pryor để lại đây, chẳng hề kèm
theo lệnh khám xét cho phép tôi bẻ khóa nó?”

Giờ thì đến lượt Tracy ngạc nhiên. “Đáng lẽ anh phải nhận được một bản

sao lệnh khám xét đã ký rồi chứ. Tôi được biết là Katie đã xin được nó.”

Khóe môi Vilkotski cong lên, lần này gần như là một nụ cười. “Nếu mỗi

lần nghe thấy điều đó tôi lại nhận được một đồng năm xu thì ắt hẳn tôi phải
giàu lắm rồi đấy.”

“Kiểm tra hộp thư đến của anh đi. Nếu anh chưa nhận được nó, tôi có thể

bảo cô ấy gửi nó đến cho anh.”

Vilkotski gõ bàn phím. “May cho cô là tôi không còn thói nín thở chờ

đợi đấy. Nếu không thì tôi đã ngạt thở vô số lần, và da tôi sẽ tím tái suốt
thôi.” Anh ta ngừng lại khi nhìn thấy một email từ Katie Pryor. “Ôi trời!
Nhìn này.” Anh ta chỉ vào màn hình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.