ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 164

họ không. Chúng ta sẽ đi vào công viên sau khi nói chuyện với Aditi
xong.”

Aditi ra mở cửa nhà của cha mẹ cô ấy và, trong một thoáng giây ngắn

ngủi, Tracy đã nghĩ họ gặp may và cô gái trẻ chỉ có một mình, nhưng khi
cánh cửa mở rộng hơn, Rashesh xuất hiện ở đằng sau nó.

Rashesh mời họ vào phòng khách. Trông nó như một căn phòng được

trưng bày hơn là được sử dụng. Tường màu be. Đồ nội thất màu xám.
Thảm trải màu nâu. Trên tường có treo một món đồ trang trí hình xoắn ốc
bằng đồng. Mất một giây Tracy mới nhận ra đó là hình ảnh một con công.
Có hai cái cây nhựa tô điểm hai bên ô cửa sổ lồi, qua đó, Tracy có thể nhìn
thấy cái sân sau rộng rãi và đằng sau nó là một lùm cây dày.

“Đó có phải là công viên bang không?” Tracy hỏi, chỉ ra ngoài cửa sổ.
“Vâng.” Aditi nói. “Công viên Bridle Trails.”
“Nhà của cha mẹ Kavita cũng xây lưng lại với công viên như thế này

chứ?”

“Không hẳn, nhưng nó ở rất gần công viên.” Aditi nói.
Tracy liếc nhìn Pryor, cô ấy gật đầu và nói: “Cha mẹ cô có nhà không?”
“Không.” Aditi đáp. “Họ ra ngoài rồi.”
“Chúng tôi đã nói chuyện với gia đình Kavita và một vài đồng nghiệp

của cô ấy vào chiều hôm qua. Tôi muốn biết liệu cô có thể trả lời thêm một
vài câu hỏi không?” Pryor hỏi.

“Tôi sẽ thử xem.” Aditi chỉnh lại tư thế ngồi trên ghế.
“Mối quan hệ của Kavita với anh trai và em trai của cô ấy như thế nào?”

Tracy hỏi.

Aditi nhún vai. “Vita và Nikhil lúc nào cũng chành choẹ nhau bởi vì họ

suýt soát tuổi nhau.”

Tracy nhận thấy Aditi dùng cái tên Vita. “Cậu ta có vẻ khá gay gắt khi

em gái cậu ta từ chối chuyển về nhà hoặc cam chịu một cuộc hôn nhân sắp
đặt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.