ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 350

CHƯƠNG 51

Sam Mukherjee đứng ở con đường cụt chỗ nhà cậu, nhìn chằm chằm vào
Kins và Tracy. Cậu đội một cái mũ bảo hiểm, mặc áo phông, quần soóc và
cầm một đầu của một tấm ván trượt, đầu kia của tấm ván đặt bên dưới chiếc
giày tennis của cậu.

Tracy mở cửa xe và tiến lại gần. “Chào Sam.”
Sam hất tấm ván và bắt lấy nó. “Chào cô.” Bộ dạng và giọng nói của cậu

đều có vẻ ngập ngùng. “Cha mẹ cháu không có nhà.”

“Cháu có biết họ đang ở đâu không?” Tracy hỏi.
“Cha cháu đang đi lo thu xếp cho đám tang của chị Kavita, cháu nghĩ

vậy. Còn mẹ cháu đi dạo chưa về.” Cằm cậu bé hếch lên như thể cậu đang
quan sát bầu trời sầm sập tối. Lũ dế kêu rinh rích, giống như một bản hòa
âm vẳng đến từ công viên.

“Cháu có biết mẹ đi dạo ở đâu không?” Tracy hỏi.
Sam chỉ về phía những rặng cây ở đằng sau mình. “Mẹ cháu hay đi dạo

trong công viên, nhưng thường thì giờ này mẹ cháu phải về rồi, vì thế…”

“Tối nào cũng vậy à?” Tray hỏi.
“Gần như vậy.” Sam nói. “Thi thoảng cha cháu đi cùng mẹ cháu, nhưng

không phải lúc nào cũng vậy.”

“Còn anh cháu, Nikhil, cậu ấy đang ở đâu?” Kins hỏi.
“Anh ấy đang ở trong nhà.” Sam phẩy tay. “Cháu không biết anh ấy đang

làm gì.”

“Cháu có mang điện thoại theo không, Sam?” Tracy hỏi.
Sam chỉ vào cái áo trên bậc tam cấp bằng bê tông của hàng hiên hẹp.

“Cháu có.” Cậu dè dặt đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.