ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 50

“Cái gì cơ?”
Aditi lắc đầu, nhưng vẫn giữ vững ánh mắt và sự quả quyết của mình.

“Mình không giống cậu. Mình không có ngoại hình như cậu và mình không
có cá tính của cậu. Mình không học giỏi bằng cậu. Cậu sẽ đi học trường y,
Vita, nhưng nếu mình không đỗ thì sao? Nếu điểm thi

MCAT

của mình

không tốt bằng của cậu thì sao? Vậy thì mình biết làm thế nào?”

“Cậu xinh đẹp mà, Diti, và cậu cũng thông minh nữa. Đương nhiên là

cậu sẽ thi đỗ.”

Giọng Aditi to hơn và mãnh liệt hơn. “Không, Vita. Mình không như

vậy.” Cô hít sâu một hơi, lồng ngực rung lên. “Mình không thông minh như
cậu. Mình chỉ chăm học hơn thôi. Và mình không xinh đẹp, đặc biệt là ở
đây.”

“Aditi…”
Aditi giơ tay lên. “Thôi đi, Vita. Mỗi lần bọn mình đi chơi, đám đàn đông

cứ xúm lại quanh cậu và làn da trắng sáng của cậu. Còn mình ư? Họ chỉ
nói chuyện với mình vì mình có mặt ở đó mà thôi, giống như một chậu cây
cảnh trong nhà vậy. Họ nghĩ rằng nếu họ nói chuyện với mình đủ lâu, họ có
thể có cơ hội nói chuyện với cậu.”

“Không đúng.”
“Đúng thế đấy, Vita, đúng thế đấy.” Cô nói, giọng cô trở nên cứng rắn

hơn bao giờ hết. “Nhìn cậu kìa. Cậu cao ráo, mảnh khảnh và có những
đường nét xinh đẹp, và đôi mắt xanh kia nữa. Đám đàn ông yêu đôi mắt
xanh của cậu. Cậu có thể nói chuyện với bất cứ ai về bất cứ điều gì và họ
sẽ lắng nghe.” Cô lắc đầu. “Còn mình thì họ chỉ nói chuyện một cách miễn
cưỡng, gượng gạo, mình là người mà họ buộc phải nói chuyện cùng nếu họ
muốn nói chuyện với cậu. Bọn mình đã như thế suốt từ nhỏ đến lớn. Mình
đã phải đứng sau cậu suốt từ nhỏ đến lớn, và mình vui vẻ với điều đó, vui
vẻ làm bạn cậu.” Cô đấm đấm vào ngực mình. “Nhưng người đàn ông này,
Rashesh, anh ấy nhìn thấy mình và thích những gì anh ấy nhìn thấy. Cậu có
biết điều đó khiến mình cảm thấy như thế nào không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.