ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 76

nhẫn, vài chiếc nhẫn gắn những viên đá quý khá ấn tượng. Trước khi Faz
kịp lên tiếng, cô ta đã quát con chó, kéo giật cái cổ dề của nó. “Ngồi.
Seager, ngồi. Ngồi.”

Con chó chẳng thèm đếm xỉa đến cô ta, nó tiếp tục tru tréo và quơ quào

trong không khí.

“Tôi xin lỗi, nhưng nếu các anh muốn bán bất cứ thứ gì thì chúng tôi

không có hứng thú đâu, và các anh thực sự không muốn tôi thả con chó này
ra đâu. Nó cắn đấy.”

Đó chỉ là một lời dọa dẫm, và là một lời dọa dẫm không có sức nặng

lắm. Tổn hại duy nhất mà Seager có vẻ có thể gây ra cho họ là húc họ ngã
xuống đất và liếm họ cho đến chết.

Faz giơ phù hiệu của mình lên. “Chúng tôi là người của Sở Cảnh sát

Seattle. Chị có phải là Sandy Blaismith không?”

Người phụ nữ chuyển từ vẻ bực bội sang lo lắng. “Có chuyện gì vậy?”
“Chị có thể nhốt con chó lại không?” Del gợi ý.
“Chờ tôi một chút.” Cô ta nói. Cô ta kéo con chó vào trong và đóng cánh

cửa lại. Faz nghe tiếng cô ta hét gọi chồng mình át tiếng chó sủa.

“Doug? Ra giữ con chó của anh và tống nó ra sân sau đi. Em cần anh ra

giữ con chó và tống nó ra sân sau.”

“Cô ta không phải là người yêu động vật.” Faz nói.
“Chắc chắn là không phải.” Del phụ họa.
“Bởi vì có hai sĩ quan cảnh sát của Seattle ở cửa trước.” Sandy hét lên.

“Hai sĩ quan cảnh sát đấy. Em không biết. Hãy ra giữ Seager và đưa nó ra
sau nhà đi.”

Del nhìn Faz. “Tôi cược gấp đôi số tiền lúc nãy cho việc họ còn có một

con mèo, một cậu con trai và một cô con gái. Rổ rá cạp lại. Con anh con
tôi.”

“Tôi sẽ không nhận kèo đó đâu.” Faz nói.
Cánh cửa lại mở ra. Lần này Sandy không còn vướng bận với con chó

nữa nhưng lại có một người đi kèm, là ông chồng của cô ta. Anh ta tự giới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.