ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 120

‘Chào,’ tôi nói và đi về tủ rượu để rót cho mình một ly Cognac thứ hai.

‘Tôi đang ngủ, xin lỗi đã để anh phải chờ.’

‘Không hề gì.’
‘Một ly nhé?’
Anh ta lắc đầu từ chối.
Tôi đến ngồi gần anh ta, trên trường kỷ. Một lúc im lặng bối rối. Chúng

tôi liếc nhìn tra o đổi rồi cùng quay mắt đi.

‘Tất nhiên là về vấn đề Imgram chứ,’ tôi lên tiếng.
‘Ừm… Vâng. Tôi nghĩ rằng anh đã say?’
‘Anh muốn tôi nói gì với anh?’ Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng tôi

cảm thấy cơn giận lại đến.

‘Đừng cho rằng tôi đến đây để giảng đạo đức với anh,’ Peter mau mắn

nói, ‘dẫu rằng tôi khá ngạc nhiên sao anh có thể hành động như vậy. Tôi
đến để báo cho anh rằng Gold có ý định truy tố anh.’

‘Truy tố tôi ư?,’ tôi sững sờ nói. ‘Thật không tưởng nối.’
‘Chẳng may là thế đấy. Anh nên hiểu Imgram đã bị thương và anh ta

không thể làm việc trong nhiều ngày. Điều này sẽ khiến phim trường mất
tiền và Gold đã nổi điên lên.’

Tôi cảm nhận một chấn động nhẹ vì hả hê: gã đểu cáng hèn hạ kia đã

lãnh một cú đích đáng.

‘Vâng, tôi hiểu,’ tôi nói.
‘Tôi nghĩ rằng hay hơn hết là đến đây nói chuyện với anh,’ Peter tiếp

tục. Anh ta có vẻ rất bứt rứt và không mấy tự hào về sứ mạng của mình.
‘Gold tính rằng điều này tốn của ông ta cả trăm ngàn đôla.’

‘Một cú đấm đắt giá,’ tôi nói mà chợt cảm thấy khiếp sợ. ‘Nhưng ông ta

tất nhiên không có ý định đòi tôi số tiền như thế chứ?’

‘Về luật pháp, ông ta không có quyền kiện anh, đó là vai trò của

Imgram,’ Peter nói trong khi mải mê ngắm nghía đôi giày đánh xi tuyệt hảo
của mình. ‘Chỉ có điều, Gold đã được Imgram ghé thăm.’

‘Chà! Được thôi,’ tôi nốc phân nửa ly, rượu Cognac đã kém ngon đi.

‘Rồi sao? Imgram sắp kiện tôi trả một trăm ngàn đôla chắc? Hắn sẽ không
có món đó đâu.’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.