ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 128

Nàng lắc đầu, dường như nàng nhìn vào khoảng trống và tôi thấy nàng

không nghe tôi nói.

‘Anh muốn làm quen với chồng em?’ tôi nói sau một chốc im lặng.
‘Hả? tại sao?’
‘Sao lại không?’
‘Chắc chắn anh ấy sẽ hài lòng,’ nàng phấn chấn lên bảo, ‘Mọi người

đều mến anh ta… những chỉ có mình em là biết rõ về anh ấy. Em nổi giận
lên mỗi khi nhìn thấy ai nấy vồn vã bao quanh anh ta. Nếu họ biết ra cái
kiểu mà anh ấy đã đối xử với em… Nhưng đôi mắt nàng và toàn bộ khuôn
mặt của nàng đã nói lên rõ rệt là nàng sẵn sàng chịu đựng anh ta tất cả.’

‘Thế chừng nào em sẽ giới thiệu bọn anh?’
‘Dĩ nhiên, em sẽ nói với anh ta về chuyện này.’
Gã bồi bàn mang đến một món súp tôm hùm ngon lành nhưng Eva hầu

như không đụng tới.

‘Em không ăn sao?’
‘Em không thấy đói. Vả lại em vừa mới ngủ dậy.’
‘Em tiếc là đã đến đây?’
‘Không đâu. Nếu không thích, em đã không đi.’
‘Em không bao giờ dễ thương hơn thế này được sao?’
‘Để làm gì? Ai không thích như vậy thì cứ việc bỏ em.’
‘Ngay cả với những người đàn ông khác của em sao?’
‘Vậy mà họ vẫn cứ quay lại. Sao anh lại muốn em khó chịu về chuyện

đó.’

Thật rõ ràng. Nếu tất cả bọn họ giống như tôi thì bao giờ họ cũng quay

trở lại. Trước sự biểu lộ tai ác và ngạo nghễ kia, tôi cảm thấy nhu cầu xúc
phạm nàng.

‘Nói cho cùng thì đấy là việc của em,’ tôi bảo. ‘Chỉ có điều em không

trẻ mãi đâu. Rồi một ngày nào đó, họ sẽ không quay trở lại nữa.’

Nàng cắn môi và nhún vai, ‘Đã quá trễ để buộc em phải thay đổi. Em

không bao giờ đeo đuổi bọn đàn ông và lúc này đây em cũng không sẵn
sàng bắt đầu.’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.