ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 147

bỏ qua sự lạnh nhạt và thói nát rượu của nàng, nhưng cái cảnh những tấm
chăn dơ đã đủ để giết chết sự đam mê của tôi một cách thật sự và ngay tức
thì.

Thật kỳ lạ khi nghĩ rằng nỗi khát khao tình dục đặt trên một thế quân

bình quá mong manh đến nỗi chỉ một chi tiết nhỏ nhặt nhất cũng có thể
khiến nó sụp đổ. Một cử chỉ vô thức, một lời nói nông nổi, một tính khí gàn
dở thông thường, một thói lặp đi lặp lại liên tục, và thế là chấm hết một
cuộc tình lớn lao đã từng đương đầu với những sự công kích mà bề ngoài
xem ra đặc biệt đáng sợ. Kẻ gây rối thì không nhận ra, còn người kia thì
cam chịu với cái không thể tránh được, và cả hai tiếp tục sống bên cạnh
nhau mà không có sự thay đổi rõ ràng nào. Mặc dù không ai nói gì cả,
không ai ghi nhớ, nhưng có một cái gì đó vô cùng quý giá đối với cả hai, đó
là không còn gì nữa.

Dù rằng ngọn lửa tình cảm của tôi đối với Eva không cháy bùng dữ dội,

nó cũng vừa lịm tắt. Nàng đã không còn khiến tôi hứng thú. Tôi ở lại căn
phòng tắm nhỏ trong một lúc rồi trở xuống hết sức nhẹ nhàng. Eva nằm ườn
trên giường, mặt đỏ bừng và nàng đang ngáy.

Không còn gì nữa trong tôi ngoài một cảm giác ghê tởm khá mơ hồ. Tôi

rút trong túi hai tờ giấy hai chục đôla và đặt trên tủ ngăn, gần những con thú
thủy tinh, rồi đi nhón gót, tôi trở lại xe và trở về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.