ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 148

XIV

Nằm dài trên giường vào những giờ đầu tiên của buổi bình minh, tôi tự hỏi
làm sao mà mối liên hệ của tôi với Eva lại có thể kéo dài lâu đến thể. Nàng
quả thật đã làm mọi cách để tôi xa lánh nàng và phải là đui mù vì đam mê
nên tôi mới không cắt đứt sớm hơn.

Hiện tại, tôi đã thoát khỏi sự ham muốn, sức hấp dẫn và cơn ghen tuông

kia, chúng đã chiếm lĩnh tôi ngay từ buổi gặp gỡ đầu tiên. Russell có lý làm
sao! Mọi cô gái điếm đều giống nhau, họ từ một khuôn đúc ra cả. Điên rồ
biết mấy khi tôi tin rằng Eva là một ngoại lệ và có thể nàng mang một tâm
tính khác biệt, vì lẽ đơn giản là nhìn bề ngoài, nàng tỏ ra ít đĩ thỏa hơn! Tôi
thừa nhận mỗi lần nàng ra khỏi cái không gian ám muội của căn nhà bé nhỏ
của mình, nàng có thể đủ sức đương đầu với những phụ nữ thanh lịch nhất
hạng của Hollywood. Thậm chí nàng còn có cá tính hơn, có phẩm cách hơn
nữa là. Chắc chắn đó là điều đã đánh lừa tôi. Tôi lấy làm mừng rỡ khi đêm
qua đã thấy nàng trong tình cảnh tôi đã bắt gặp được, không gì có thể chứng
minh rõ ràng cho tôi hơn bằng việc chúng tôi thuộc về hai thế giới hoàn
toàn đối lập với nhau.

Chắc chắn tôi đã thoát nạn. Tôi rùng mình khi nghĩ đến chuyện gì có thể

xảy ra một khi tôi vẫn tiếp tục gặp nàng. Rồi từng chút một, tôi bắt đầu xem
xét một cách cân nhắc toàn bộ cuộc sống quá khứ của mình. Tóm lại, tôi đã
xử sự như một thằng vô lại và một kẻ ngu xuẩn. Tôi nghĩ đến John Coulson,
đến Carol, Imgram, về tất cả những ai tôi đã đối xử tệ hại, và bỗng nhiên,
tràn ngập niềm sợ hãi, tôi cố gắng gợi nhớ một hành vi tốt đẹp nào đó mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.