ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 176

‘Phải có lần em làm theo điều người ta bảo chứ,’ tôi cười nói, ‘hãy lịch

sự…’ nhưng đường liên lạc đã bị cắt.’

Tôi mỉm cười móc lại ống nghe. ‘Được rồi, người đẹp của tôi ơi, rồi sẽ

thấy ai là người mạnh hơn.’

Tôi hài lòng. Lần này chính tôi là người chi phối nàng. Nàng có thể

luôn luôn gác máy nếu như vậy khiến nàng thích thú, nhưng nàng sẽ đi ăn
cùng tôi, cho dù tôi có phải lôi nàng vào nhà hàng với chiếc áo sơ mi đi
nữa. Cung cách tôi tiến hành công việc với Bernstien khiến tôi đầy ắp niềm
tự tin. Tôi tự nhủ là nếu tôi không thao túng nổi một người phụ nữ như Eva,
thì thực sự tôi không xứng đáng để thành công trong công việc của mình.

Tôi đi đến Câu lạc bộ văn học và yêu cầu được nhận thư từ của mình.

Người ta mang đến vài lá thư. Tôi mang chúng đến quầy rượu và gọi một
whisky-soda. Thoạt liếc qua, tôi nhận thấy không có thư nào của Eva. Tôi
quay sang hỏi xem có thư nào nữa của tôi không: người ta trả lời là không
có. Vậy mà rõ ràng Eva đoan chắc với tôi rằng nàng đã gửi trả lại tiền…

Tôi tức thì gọi đến cho nàng, gần như nàng trả lời ngay tức khắc.
‘Hy vọng là anh không quấy rầy em,’ tôi nói, ‘nhưng em bảo là đã gửi

tiền lại cho anh rồi, phải không?’

‘Phải.’
‘Ở Câu lạc bộ văn học?’
‘Phải.’
‘Vậy mà có thấy nó tới đâu.’
‘Anh muốn em phải làm gì? Anh không tin em hả?’
‘Vấn đề không phải ở chỗ đó. Số tiền đó là của em. Em chắc chắn là đã

gửi đi chứ?’

‘Đương nhiên. Dù sao đi nữa, em cũng không cần đến nó, anh làm em

bực mình. Và em không đồng ý, nếu anh định gửi trả em đâu.’

Có chuyện gì đó không được minh bạch, tôi nghĩ.
‘Em có gửi kèm một lá thư không?’
‘Để làm gì?’ nàng nói với giọng gây gổ. ‘Em để mấy tờ giấy bạc trong

một phong bì rồi gửi đến câu lạc bộ.’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.