ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 204

Cô ta làm đổ một phần trước khi nốc cạn, rồi vừa lấy nấm đấm đập vào

ngực mình, cô ta la lên, ‘Úi! Nó xuống tới bắp chân!’.

‘Như vậy là được rồi,’ tôi nói và đứng lên để đặt bình rượu trở lại.
‘Anh có biết anh là tay dân chơi đầu tiên đã dẫn em về nhà không?’ cô

ta nằm ườn trên trường kỷ nói. Em chẳng hiểu gì ráo.

‘Đừng tìm hiểu làm gì,’ tôi bảo, ‘Có những chuyện không cần phải

biết.’

Cô ta phá lên cười ngờ nghệch. ‘Vợ anh mà biết chuyện này chắc nổi

máu sư tử Hà Đông ra trò! Nếu em ở địa vị chị ấy và bắt gặp quả tang anh
dẫn phụ nữ về phòng mình, anh sẽ biết đá vàng là gì! Em thấy cái này thật
đáng tởm đối với một thằng đàn ông.’

‘Có thể,’ tôi gạt chân cô ta ra để ngồi xuống. ‘Có thể cái đó đáng tởm,

nhưng tôi buồn. Vợ tôi chỉ việc đừng để tôi một mình là xong.’

‘Anh có lý,’ cô ta nói sau một lúc nghĩ ngợi. ‘Một người vợ đừng bao

giờ bỏ quên chồng mình. Em thì em sẽ không làm thế… Nếu em có một
thằng chồng,’ cô ta chấm dứt bằng cách phá lên cười.

‘Tôi dám cá là Eva Marlow không bao giờ bỏ bê chồng mình,’ tôi nói

xa xôi với vẻ lơ đãng.

‘Eva ư? Cô ta đã bỏ chồng lâu rồi.’
‘Đâu có, tối qua cô ta còn đi với hắn mà.’
‘Anh dở hơi thật. Đó đâu phải chồng cô ta.’
‘Phải chứ.’
‘Anh cứ tin vậy đi.’
‘Tôi biết Eva nhiều hơn cô và tôi dứt khoát đó là chồng cô ta đấy.’
‘Thế thì chứng tỏ rằng anh biết cô ta không bằng em.’ cô tóc hung nói.

‘Em quen cô ta nhiều năm nay rồi. Chồng cô ta tên là Charlie Gibbs và cô
ta đã bỏ anh ta bảy năm rồi, anh chàng đần độn đáng thương đó. Cái lỗi duy
nhất của anh la là không kiếm ra tiền. Thỉnh thoảng cô ta còn gặp lại anh ta
khi có nhu cầu cần chửi bới, giá như anh nghe được!!!’ Cô tóc hung ngửa
cổ cười lớn tiếng đến nỗi cô ta phải lấy tay áo để quẹt nước mắt. ‘Em cho
anh biết là em đã nghe cô ta mắng chửi anh chàng nhỏ bé tội nghiệp Charlie

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.