ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 47

‘Có chứ, chắc chắn,’ tôi nghiêng người để nắm lấy bàn tay nàng. ‘Cô đã

lấy chồng hay chỉ để màu mè bên ngoài?’ tôi vừa hỏi vừa xoay chiếc nhẫn
trên ngón tay nàng.

‘Tôi đã có chồng.’
‘Anh ta thế nào? Tử tế không?’ tôi nói có chút ngạc nhiên.
‘Hừm… ừm,’ nàng kêu lên rút bàn tay lại.
‘Rất tử tế?’
‘Vâng… rất tử tế.’ Nàng quay mắt đi.
‘Vậy anh ta ở đâu?’
‘Điều này không dính dáng gì tới ông.’
‘Đúng, đúng, cô đừng giận,’ tôi cười nói. ‘Thật sự là cô rất gợi cảm khi

nổi nóng. Tại sao cô lại có hai nếp nhăn phía mũi thế?’

Nàng chồm dậy đến trước gương.
‘Gớm ghiếc quá, phải không?’ nàng vừa nói vừa cố xoá nó bằng đầu

ngón tay.

Tôi nhìn chiếc đồng hồ quả lắc treo trên lò sưởi: đã đúng một khắc kể từ

lúc tôi có mặt ở đây.

‘Cô không nên lúc nào cũng cau mày,’ tôi nói và đứng dậy. ‘Hãy cố

gắng thư dãn một chút.’

Tôi đi về phía nàng. Tia mắt nàng nãy giờ vẫn lộ vẻ bối rối và lo ngại,

lúc này đã có vẻ yên tâm và hơi nhạo báng. Nàng cởi thắt lưng chiếc áo ngủ
và những ngón tay mảnh dẻ của nàng lần đến chiếc nút độc nhất giữ chiếc
áo khép lại.

‘Tôi phải đi thôi.’ tôi nói và liếc mắt nhìn đồng hồ quả lắc.
Sự lo ngại xuất hiện trong đôi mắt nàng, hai bàn tay nàng rơi thõng

xuống. Tôi tự ca ngợi thủ thuật của mình: chừng nào tôi cư xử khác với bọn
đàn ông vẫn ghé tìm nàng, tôi chắc bẫm sẽ còn khêu gợi sự tò mò và hấp
dẫn được sự chú ý của nàng.

‘Tôi thích tiếp tục nói về cô lúc nào cô có thì giờ,’ tôi mỉm cười bảo, ‘có

thể tôi sẽ giúp được cô chế ngự cái mặc cảm trứ danh của cô chăng.’

Trong khi đi qua chiếc tủ ngăn, tôi chuồi nhẹ hai tờ mười đôla vào giữa

những con thú nhỏ bằng thuỷ tinh. Tôi thấy nàng liếc nhanh về mấy tờ giấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.