ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 59

‘Đàn bà kỳ cục thật, hử?’ ông ta nói. ‘Các vị thân nhau lắm, phải

không?’

‘Chúng tôi quen nhau cũng khá lâu,’ tôi trả lời. ‘Tôi không muốn nói về

Carol với người nào tôi chỉ mới gặp lần đầu.’

Ông ta mím môi và sụp lông mày xuống.
‘Ý tưởng của cô ấy được đấy. Lời trào phúng nhắm vào bọn đàn ông…

Những thiên thần trong áo khoác bằng lông thú… sẽ có lãi đấy… Ông thử
xem thế nào?’

‘Cần trình bày một kiểu mẫu gái làng chơi,’ tôi nói trong khi ngã người

trên chiếc ghế dựa và nghĩ ngợi về Eva, nhưng không hoàn toàn gạt bỏ
được hình ảnh Carol khỏi tâm trí, ‘Rồi sau đó cho thấy bọn đàn ông đã
chuyền tay cô ta, năng lực mà cô ta tác động lên họ… và đi đến kết thúc là
sự chuộc tội của cô ả.’

‘Và ai là người cứu chuộc?’
‘Một gã đàn ông… một kẻ nào đó nghị lực hơn cô ta’
Gold lắc đầu, ‘Giả tạo về quan điểm tâm lý học. Carol có thể cho ông

thấy rõ điều đó. Nếu nhân vật của ông là một cô gái làng chơi thật sự thì cô
ả chỉ có thể được cứu vớt bởi một người đàn bà khác mà thôi.’

‘Đó không phải là chủ ý của tôi,’ tôi khăng khăng nói. ‘Hoàn toàn có

thể là một người đàn ông. Nếu trở thành một phụ nữ biết yêu, tôi đoan chắc
rằng cô ta không còn phòng thủ nữa và người ta có thể làm những gì người
ta muốn.’

Ông ta gẩy gẩy tàn thuốc lên trên một chiếc đĩa.
‘Chúng ta không nhất thiết phải nhìn cô ả cùng một cách,’ ông ta bảo.

‘Hãy mô tả tuýp gái giang hồ của ông xem sao.’

‘Tôi sẽ mô tả cho ông một người tôi nghĩ tới. Đó là kẻ duy nhất tôi quan

tâm vì tôi quen cô ta. Cô ta có thật, tôi có thể tìm hiểu.’

‘Tiến hành đi.’
‘Người đàn bà kia chỉ sống nhờ đàn ông, cô ta có nhiều kinh nghiệm và

lòng ích kỷ thì thật kinh khủng. Đối với cô ta, bọn đàn ông chỉ được tính
đến tùy theo mức độ họ cho cô ta bao nhiêu tiên.’ Tôi dụi nát đầu điếu
thuốc vào chiếc gạt tàn. ‘Đấy tuýp gái làng chơi của tôi đấy.’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.