ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 81

tờ giấy trắng vào máy đánh chữ. Tôi gõ tiêu đề, Những phụ nữ Hollywood,
bài của Clive Thurston
trên đầu trang giấy, rồi ngả người ra, mắt nhìn đăm
đăm vào phím chữ. Tôi không biết phải khởi đầu như thế nào, có lẽ tôi
muốn bắt đầu bằng cái gì đó tinh tế và hóm hỉnh, nhưng bộ não tôi thì hoàn
toàn rỗng tuếch.

Lo ngay ngáy: Eva có ăn bận một cách diêm dúa và có cái vẻ hơi quá lộ

liễu như nghề nghiệp của nàng không? Và chúng tôi có chạm trán với Carol
không? Tôi chưa bao giờ được thấy Eva lên đồ và mù tịt về thị hiếu của
nàng. Tôi quyết định phải moi cho ra một nhà hàng tôi chưa biết đến và là
nơi không có nguy cơ bị bắt gặp.

Tôi lại châm một điếu thuốc khác và cố tập trung chú ý vào bài báo.

Đến sáu giờ tôi vẫn chưa viết được một dòng nào và bắt đầu cáu kỉnh. Bằng
một cử động bất ngờ, tôi lôi chiếc máy đánh chữ về mình và khởi sự gõ
những chứ với niềm mong mỏi rằng chúng sẽ có được nghĩa lý gì đó. Đến
bảy giờ, tôi gom góp các tờ giấy và kẹp lại bằng một chiếc kim ghim mà
không buồn đọc lại chúng. Russell đến báo là đồ tắm đã sẵn sàng. Anh ta
ném một cái nhìn hoan nghênh vào xấp bản thảo tôi đang cầm trên tay.

‘Ông hài lòng chứ?’ Anh ta nói với một giọng khích lệ.
‘Ừ,’ tôi trả lời khi bước ra cửa. ‘Tôi sẽ đọc lần nữa khi quay lại và anh

có thể mang chúng đến cho cô Bensinger đầu giờ sáng mai được rồi.’

Tôi từ nhà Wilbur trở về thì đã một giờ mười lăm sáng. Buổi tối dễ chịu

và đầu tôi hơi nặng vì toàn bộ mớ sâm banh mà tôi đã uống. Tôi quên béng
bài báo còn để trên bàn và lên giường ngủ thẳng cánh.

Đến chín giờ, Russell đánh thức tôi dậy. ‘Xin lỗi đã quấy rầy ông, thưa

ông. Tôi mang bài báo đến cô Bensinger được chứ?’

Tôi càu nhàu ngồi dậy, đầu tôi nặng trịch và miệng thì đắng nghét.

‘Ừm…’ tôi nói, ‘tôi quên đọc lại. Mang đến cho tôi, Russell, tôi sẽ đọc lại
ngay.’

Khi anh ta trở lại với xấp bản thảo, tôi đã vừa nốc vội ly cà phê đầu tiên.

‘Kịp thời giờ đánh giày cho ông và tôi quay lại ngay,’ anh ta nói.

Tôi ra dấu cho anh ta rút lui và bắt đầu đọc lại những gì tôi đã viết. Hai

giây sau đó, tôi rời khỏi giường và phóng như bay xuống cầu thang đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.