ĐẮM SAY - Trang 11

có nhiều thứ có thể dành cho một người phụ nữ". Anh đã có nhưng anh vẫn
muốn có nhiều thứ hơn nữa.

Anh lấy từ trong túi quần ra lá thư của Anna và chăm chú nhìn vào nét

chữ trong thư với niềm tự hào khôn xiết, anh nghĩ mình thật may mắn vì đã
tìm được cho mình một người phụ nữ có học thức. Có mấy người đàn ông
có thể có được diễm phúc này? Đây chính là anh, một người đàn ông may
mắn, anh không thể bỏ qua cơ hội đến được với người phụ nữ đó. Chính
Anna của anh đã viết những lá thư này khi cô ở Boston, vì vậy, cô sẽ có thể
dạy dỗ con cái của họ trong một ngày không xa. Chạm vào bề mặt lá thư cô
viết, anh nghĩ đến đôi bàn tay của cô cũng từng chạm vào đấy, đôi bàn tay
mà anh chưa từng được nắm, và những đứa trẻ mà họ sẽ có trong tương lai,
cổ họng anh như nghẹn lại. Cứ nghĩ đến việc chẳng có ai cùng trò chuyện
ngoài những con vật nuôi, chỉ mình anh đơn độc ăn tối và hơi ấm của riêng
anh trên chiếc giường mỗi tối, anh cảm thấy dường như trái tim mình đang
đập những nhịp đập điên loạn.

"'Anna tóc nâu sậm bé nhỏ' của anh ơi! Anh đã chờ đợi em từ rất lâu

rồi!"

Anna lại ngó nghiêng xung quanh lưng của các lái xe miễn là cô đủ

dũng cảm trước khi kịp giấu mặt vào trong, lau hai bàn tay trên chiếc áo
đầm đã lỗi thời và kêu James báo động cho mình biết nếu nhìn thấy thứ gì
giống như một cửa hàng.

"Em thấy rồi!", James gào to, rướn cổ lên trong khi Anna đang cố gắng

co mình lại trong xe.

"Ôi không!", cô rên rỉ trong hơi thở.

"Có ai đang đứng ở ngoài cửa", James nói một cách chính xác.

"Có phải anh ấy không? Em có nghĩ đó là anh ấy không?", Anna thì

thầm trong sự lo lắng.

"Em chưa biết nhưng anh ấy đang nhìn về hướng này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.