ĐẮM SAY - Trang 127

"Cám ơn anh", cô nói với tấm lưng khỏe mạnh của anh lúc anh cúi

người bỏ củi xuống.

Anh quay lại, mắt dừng nơi ngực cô trong chốc lát, sau đó di chuyển lên

khuôn mặt. "Hôm qua, đáng lý anh đã làm nó, với cậu bé và mọi người."

Nhìn theo ánh mắt của anh, cô cảm thấy luống cuống, và vội hỏi, "Anh

đang dạy nó cách sử dụng rìu à?"

"À, bọn anh làm ít việc, nhẹ nhàng hơn việc đốn cây nhiều."

"Vậy, nó làm được không?"

James từ từ xuất hiện, trả lời câu hỏi của cô.

"Nhìn này, chị Anna! Em đã xẻ gần hết số gỗ mà Karl đem ra."

"Gần hết à?", Karl lặp lại, đầu hơi nâng lên cao.

"Em và anh ấy mỗi người một ít... dù sao cũng là phân nửa."

Cả ba người cùng phá lên cười, sau đó, James hỏi, "Em nên sử dụng cái

thùng nào để đựng sữa đây?"

"Cái nào cũng được, ở trong nhà suối đấy." Karl gật đầu.

Trước khi phóng ra ngoài với vẻ hớn hở, James lắp bắp, "Anh nói đúng,

anh Karl. Nanna tự đi về nhà để chúng ta vắt sữa, và nó đi thẳng đến chỗ
em, rúc đầu vào tay em như thể nó biết em là người sẽ làm công việc đó
vậy."

Trong sâu thẳm tâm hồn Anna như đang dấy lên một cảm nhận, cảm

nhận về nơi đây, về nhiệm vụ của mình, về người đàn ông này, về lời lẽ của
cậu bé, và điều tuyệt vời là khi cậu được trưởng thành trong một môi trường
như ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.