ĐẮM SAY - Trang 141

Thường thì ánh nắng chiếu trên những ngọn thông, báo hiệu rằng nắng

sẽ còn gay gắt hơn. Nhưng vào ngày hôm nay, khi cả ba người thức dậy thì
trời đang mưa, những cây thông cũng sẽ tạm thời bị quên lãng. Karl nhìn
những cơn mưa phùn sau bữa sáng, nâng ống tẩu lên, nghĩ ngợi, sau đó, anh
vào chuồng ngựa để lấy cây ba chĩa và đi đào giun. Không lâu sau, anh và
James đi ra ngoài và cầm theo giỏ đựng cá.

Một mình Anna ngồi trong nhà, rửa rau củ, cô rất buồn khi bị bỏ lại. Cô

lầm bầm một mình, ném những hạt đậu từ chậu nước vào trong chảo với vẻ
khó chịu. Đậu này! Cô than phiền trong im lặng. Mình bị bỏ lại để rửa đậu
trong khi hai người họ đi câu cá vược!

Đột nhiên, ánh sáng bên ngoài mờ dần. Anna nhìn lên và hét lớn. Một

đám người Anh-điêng đứng sừng sững trước cửa nhà cô với những khuôn
mặt u tối trong khi cô nhảy cẫng lên, làm đậu văng tung tóe khắp nơi. Mái
tóc của họ bóng lưỡng, kéo ra phía sau và tốt thành bím dài, họ khoác trên
mình những miếng da thuộc có tua rua.

Người đang đứng gần cửa nhất cười toét miệng, khoe hàm răng lởm

chởm khi thấy cô hét lên vì sợ hãi. Họ hành động như là muốn cô bước ra
ngoài. Cô phải làm gì đây? Cô cố dẹp tan nỗi sợ hãi của mình và bước ra
ngoài trời đầy mưa gió.

"Tóc Cáo", Răng Lởm Chởm càu nhàu.

Cô đứng đấy, dưới trời mưa, tự hỏi mình nên làm gì trong khi họ cứ

nhìn vào tóc cô. Không lẽ cô phải đứng ngoài mưa và nói chuyện với một
tên Anh-điêng nào đó hay cứ bước lại vào trong và bọn họ sẽ theo sau cô?

"Anna", cô chỉnh sửa. "Anna Lindstrom." Cái tên làm mọi người ngạc

nhiên, kể cả cô.

Răng Lởm Chởm tò mò nhìn một tên khác, người có khuôn mặt giống

như một con trâu già được đặt trên thân hình của một con nai con.

"Tóc Cáo", Răng Lởm Chỏm lặp lại và gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.