ĐẮM SAY - Trang 147

"Ôi không, em đừng có hút", Anna phản đối. "Mấy người đừng có dạy

hư nó. Nó đang tuổi trưởng thành đấy."

Họ nhìn James rút tay lại sau khi cậu đã định cầm điếu thuốc, và một lần

nữa, những cái gật đầu đồng ý, "Tonka Squaw". Nhưng đến lúc rán cá, trò
đùa lại chuyển sang anh chàng Thụy Điển da trắng với người đàn bà không
biết làm những công việc bếp núc đơn giản nhất. Tuy nhiên, họ cũng ăn
phần của mình, nêm gia vị vào khoai tây. Loại khoai tây họ ăn là khoai tây
rừng, nó không ngon bằng khoai tây người da trắng trồng.

Khi bữa ăn kết thúc, Anna phải rửa bát đĩa trong khi đám đàn ông ngồi

hút thuốc. Cô tự hỏi khi nào bọn họ sẽ về, vì cô quá mệt mỏi và muốn phát
bệnh khi bị gọi là Tonka Squaw theo mỗi bước đi của cô, cùng sự soi mói
tập trung vào chiếc quần ống túm cô đang mặc, còn nữa, cô luôn bị chê
trách vì không làm tròn bổn phận mà người phụ nữ phải làm.

Cuối cùng, họ cũng về dù trời đã rất khuya, cô tự hỏi họ tìm đường về

nhà bằng cách nào khi ngoài trời tối đen như mực. Karl đứng ở cửa, vẫy tay
chào tạm biệt và họ giơ lòng bàn tay lên chào Karl. Họ cũng chào James
như vậy nhưng thậm chí không liếc qua cô, gần như để chọc giận cô thêm
lần nữa, trong khi cô là người đầu tiên mời họ vào nhà.

Karl quay trở vào nhà và thấy cô còn đang rửa bát đĩa nên anh để cô làm

nốt công việc. Anh và James nói chuyện với nhau về những người Anh-
điêng, Karl nói anh biết sớm muộn gì họ cũng đến đây để gặp mặt squaw
của anh.

Cô quăng mình lên giường và quay mặt vào tường, thật sự bực bội vì

anh vừa kêu cô là squaw! Cô đã nghe đầy tai bọn người da đỏ gọi cô như
vậy rồi!

Khi ngọn lửa sắp tàn, căn phòng trở nên tối hơn, Karl nằm bên cạnh cô.

Thay vì nói chuyện và để cô nằm yên, anh nghiêng người qua vai cô và thì
thầm vào tai cô, "Có phải Tonka Squaw đang giận chồng mình không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.