ĐẮM SAY - Trang 154

Trong đêm tối, anh chỉ còn là một cái bóng, một giọng nói, nhưng là

một cái bóng ấm áp, đáng tin cậy và một giọng nói trầm ấm. Lúc này đây,
cô đã biết màu sắc của làn da anh ẩn dưới bóng đêm, sự rạng ngời của mái
tóc anh đặt trên chiếc gối bên cạnh cô. Cô không cần phải chạm vào chúng
mới biết được chúng như thế nào, nhưng chính trí nhớ về chúng lại cám dỗ
cô, tay cô từ từ di chuyển nhẹ nhàng lên phía ngực anh và thầm thì, "Karl?"

"Hử?"

Âm thanh từ câu trả lời của anh nghe mới căng thẳng làm sao? Cô tự

hỏi.

"Anh đã nghĩ gì khi lần đầu gặp em?"

"Em rất trẻ và rất gầy."

"Cô kéo mạnh vài sợi tóc và anh nhăn mặt nhưng vẫn để cánh tay phía

sau đầu. Anh muốn một người vợ vừa béo vừa già sao?", cô trêu anh.

"Ở Thụy Điển, các cô gái thường tròn trịa hơn."

"Tròn trịa hơn?" Cô cảm thấy anh đang nhún vai tỏ vẻ xin lỗi và hứa

hẹn với sự chân thành giả tạo, "Em sẽ cố gắng tròn trịa hơn, chỉ vì anh thôi,
Karl. Em nghĩ em có thể tăng cân nhanh, chỉ cần ăn nhiều một chút. Nhưng
sẽ rất lâu đấy nếu anh muốn thấy em già đi."

Trong bóng tối, anh cười. "Có phải anh đã lấy nhầm một cô vợ muốn

anh cười đến chết mới thôi hay sao?"

Cô tiếp tục đẩy mạnh ngực anh như thể đang nhào nặn một cục bột.

"Đúng vậy, một người gầy ốm, còn trẻ, thích trêu chọc, là em đó. Em sẽ trêu
anh một cách không thương tiếc."

Cô ngồi lên gót chân mình, tay trái đặt trên xương sườn anh để có thể

nói nhiều điều về anh khi chạm vào anh như thế hơn những gì cô thấy lúc
ban ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.